Trầm Thần nhếch miệng theo cô lên lầu. Hắn nắm chặt tay đập mạnh xuống bàn khiến cả cái bàn thủy tinh dày rạn nứt. 
Một tên thuộc hạ bước lên, căm phẫn uất ức. 
- Đại ca... anh cứ để cho hắn lên mặt vậy à? 
- Chú nghĩ xem! 
Tên thuộc hạ nuốt một ngụm nước bọt,trong lòng phải nhủ thầm rằng không đi theo vết xe đổ của lão tứ để rồi sang Nam Cực làm lao công. 
- Đại ca... hay thịt luôn chị dâu đi. Chứ để chị dâu ở cạnh "con chó đực" kia em sợ sẽ không ổn. 
Nghe tên thuộc hạ nói vậy, hắn trầm ngâm suy nghĩ rồi đứng phắt dậy. Hành động này của hắn khiến tên đàn em rúm ró, cả người toát hết mồ hôi lạnh. Chả nhẽ lại sang Nam Cực làm lao công? Ôi trời ơi! 
Nhưng khi nghe hắn nói tên đàn em mới sững sờ. 
- Tốt! Ý kiến hay. Mau đi lên lầu lôi cô ấy xuống phòng tôi! 
-"..." 
Cả đám giúp việc xung quanh sững sờ. 
- Đại ca... hiểu nhầm ý em rồi. Làm việc phải làm kín đáo chứ anh lộ liễu thế sẽ phản tác dụng. 
- Hửm? Vậy ý chú... 
- Haiz... là nhân lúc tách Trầm Thần và chi dâu ra, anh hãy bỏ thuốc thịt luôn chị đem về nhà. 
- Vậy sao?- Hắn gật gật gù gù 
- "..." 
Đại ca à, anh có phải lâu không chạm vào phụ nữ nên đầu óc lú lẫn rồi không? Có thể cũng phải hỏi! 
_______________ 
Sáng hôm sau, 
Cô đem hành lí của mình cùng Trầm Thần đi xuống đại sảnh. Lúc này, hắn đường hoàng trong bộ vest thanh lịch vừa uống trà vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-ket-hon/200056/chuong-7.html