- Cháu không muốn gặp chú! Đừng phiền cháu! 
Cô nhốt mình trong phòng hét to vọng ra bên ngoài. Hắn đành thở dài không gõ cửa nữa. Chẳng là vừa nãy hắn thấy biểu hiện của cô buồn nôn... lại còn đau bụng chảy máu. Hắn cứ ngỡ cô giống vợ của 1 tên đàn em của hắn xảy thai chứ ai biết đâu là cô đến mùa dâu đỏ rắc rối của phụ nữ. 
Nghe giọng nói của cô như vậy hắn biết là cô đang bực tức. Kể cũng đúng, vừa nãy bao người làm và thuộc hạ trong biệt thự đều chứng kiến cảnh hắn bị " quê". Nhất định phải xử lí việc này êm xuôi mới được. 
Cô từ trong phòng tắm bước ra vùi mặt vào trong chăn. Vừa nãy quả là rất hổ không có chỗ chôn! Chú cư nhiên lại nghĩ bậy bạ là cô xảy thai. Cô dù gì cũng đã 18 tuổi rồi, đương nhiên là sẽ biết việc nam nữ. Chú đúng là coi thường cô quá! 
Đúng lúc này, bỗng chuông điện thoại cô reo lên. Cô mệt mỏi vơ lấy điện thoại nhấn nút nghe. 
- Ai vậy? 
- Túc Kiều... không nhớ anh sao? 
Giọng nói này thật trầm ấm quen quen. Cô lập tức xem lại điện thoại, là Trầm Thần... học trưởng mà cô ngưỡng mộ khi sang nước ngoài du học. 
- Anh... Anh Trầm Thần? Là anh sao? 
- Chứ em nghĩ là ai? 
Trầm Thần cười nhẹ. 
- Em ... không... ngờ anh lại gọi điện cho em... 
Thực ra, Trầm Thần chính là bạch mã hoàng tử trong truyền thuyết. Chưa kể đến địa vị hay ngoại hình, tiền tài... anh chính là người chồng ước mơ của cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-ket-hon/200054/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.