Chương trước
Chương sau
Nhưng đương nhiên mọi chuyện đâu có dừng lại đơn giản như thế, ngay khi Tần Khả Kiều đến tìm Nguyệt Y thì cô đã cũng ngầm tuyên chiến với Hoắc Ninh Tuyết rồi, mà cô thì chẳng ngán một ai, chỉ cần động là chạm ngay.

Đợi khi Mộ Dung Hoán và Hoắc Dạ chuẩn bị kí hợp đồng thì Hoắc Ninh Tuyết đã tìm đến, lúc Tần Khả Kiều nhìn thấy Hoắc Ninh Tuyết đã run rẩy lên một cái, giây sau đó cô cũng ngồi xuống bên cạnh cha mình, cái hành động ngồi xuống của cô hoàn toàn làm cho Tần Khả Kiều chết sững.

Còn Mộ Dung Hoán lại có chút khó hiểu, vốn dĩ muốn hỏi gì đó nhưng còn chưa để anh ta mở miệng thì bao nhiêu hình ảnh xấu xa, hống hách của Tần Khả Kiều lại được phơi bày giữa bao nhiêu con mắt ở đây. Khỏi cần nói cũng biết tác giả của những bức ảnh đó chính là Hoắc Ninh Tuyết rồi, vừa nhìn thấy cô ta run rẩy lẩy bẩy mà Hoắc Ninh Tuyết thấy hả hê ghê.

Mộ Dung Hoán thì nhìn cô ta, sau đó lại nhìn sang Hoắc thị, có chút cười nhạt, nói:

- Hoắc tổng như vậy là có ý gì?

- Không có ý gì, chỉ muốn Mộ Dung tổng đây nhìn rõ… Người bên cạnh là hạng phụ nữ gì mà thôi.

Mộ Dung Hoán chỉ cười nhạt, nhưng nụ cười của anh ta lại dần mất kiểm soát, sau đó lại cười lớn hơn, cuối cùng là cười đến mức rơi nước mắt, rồi lại nói:

- Mọi người nghĩ tôi sẽ cưới cô ta vào nhà sao? Nghĩ sao vậy, tuy rằng Mộ Dung Hoán tôi có chút ăn tạp, nhưng loại phụ nữ như cô ta thì tôi không có hứng thú đâu.

Tần Khả Kiều bị chết sững ngay tại chỗ, ánh mắt của cô ta nhìn vào Mộ Dung Hoán đầy nghi vấn. Nhưng rồi sau đó bao nhiêu câu nghi vấn của cô ta đều không có đáp án, hay nói đúng hơn thì đáp án duy nhất cho câu trả lời này chính là cô ta bị lừa một vố đầy đau đớn.

Vì lý do dạo gần đây Mộ Dung gia có vài việc quá bận rộn, mà con gái của Mộ Dung Hoán thì cần có người “Bảo mẫu” đi bên cạnh sát sao, vừa hay Tần Khả Kiều xuất hiện, nên bề ngoài thì Mộ Dung Hoán giả vờ qua lại với cô ta nhưng thật chất mối quan hệ của họ… Chẳng là gì cả!

Giải quyết chuyện của Tần Khả Kiều xong thì Hoắc Dạ và Mộ Dung Hoán cũng bắt đầu kí hợp đồng với nhau, hiển nhiên sau đó Hoắc Dạ còn giới thiệu công ty của Hứa Dịch cho Mộ Dung Hoán biết, nghe qua thì anh ta cũng rất có hứng thú, còn nói rằng đợi khi hạng mục ở Hoắc thị xong sẽ chuyển sang hợp tác với công ty Y Tuyết của anh.

Đến lúc này Tần Khả Kiều mới biết rằng Hứa Dịch không phải là trợ lý của Hoắc Dạ, mà là chủ của một công ty, mà công ty đó mang tên là “Y Tuyết”, Y là Nguyệt Y, còn Tuyết chắc chắn là Hoắc Ninh Tuyết… Hóa ra anh đã có ý định mở công ty rồi sao? Đó là kế hoạch mà anh và cô ta đã lập ra khi Nguyệt Y được năm tuổi, lúc đó tình cảm vẫn còn một chút nên Hứa Dịch đã nói rằng chỉ cần chờ anh thêm một chút, anh sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ta… Nhưng rồi cô ta không chờ được.

Cuối cùng thì cô ta lại là kẻ chẳng có gì nữa.

Đưa đôi mắt ngấn lệ nhìn về phía Hứa Dịch, nhưng anh đến nhìn cũng chẳng nhìn lấy cô ta một lần. Trong mắt của Hứa Dịch bây giờ chỉ còn mỗi mình Hoắc Ninh Tuyết mà thôi, anh đã không còn nhìn cô ta bằng cặp mắt cưng chiều nữa rồi… Nói cũng đúng, họ là gì của nhau đâu chứ?

Sau khi tiễn Mộ Dung Hoán xong thì Hoắc Ninh Tuyết có nhìn Tần Khả Kiều, nói:



- Tần Khả Kiều, cô có nhớ tôi nói gì với cô không? Đừng xuất hiện trước mặt tôi, nếu không thì tôi sẽ đánh chết cô đấy.

Hứa Dịch lúc này cũng nắm chặt lấy tay của vợ anh, anh đương nhiên không sợ Tần Khả Kiều sẽ chết rồi, anh sợ là sợ Hoắc Ninh Tuyết sẽ bị thương, lỡ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng thì sao đây? Cái cô gái liều lĩnh này có phải quên mất bản thân đang mang thai rồi đúng không?

- Tuyết, em có quên gì không?

- Em? Quên gì cơ?

Hứa Dịch thở dài đầy chán nản, xem ra thì cô vợ của anh thật sự quên rồi, cô quên luôn là cô đang mang thai mới ghê chứ… Quả nhiên là Hoắc Ninh Tuyết mà.

- Tuyết, em đang mang thai đó, nếu mà em đánh cô ta lỡ như em bé có chuyện gì thì phải làm sao đây?

Hoắc Ninh Tuyết nghe Hứa Dịch nói mới ngạc nhiên rồi giật mình, phải ha… Cô sung quá nên quên mất hiện tại mình đang mang thai, suýt nữa là cô nhảy vào combat với Tần Khả Kiều thêm một trận nữa rồi.

Còn Tần Khả Kiều lại nhìn Hứa Dịch, nói:

- Hứa Dịch… Có phải anh rất ghét em đúng không? Vì em mà Y Y mới…

- Cô đừng nghĩ nhiều, bây giờ Y Y rất tốt, tôi và Y Y đều không ghét cô, cũng không hận cô, đơn giản là vì cô không xứng đáng để phải nhớ đến.

Nói xong thì Hứa Dịch và Hoắc Ninh Tuyết cũng rời đi, trên đường đi cô cũng dành tặng cho chồng mình một like, quả nhiên là giáo sư, nói hay lắm!

Còn Tần Khả Kiều cũng chỉ biết cười nhạt, cả đời cô ta rốt cuộc thì phần đấu vì cái gì chứ? Vì miếng cơm manh áo? Vì tiền tài danh vọng? Vì một chút hư vinh?

Cuối cùng thì sao… Cuối cùng thì chẳng có gì cả… Mất chồng, mất con, mất tất cả… Bây giờ… Cô ta hối hận rồi… Nhưng có hối hận thì cũng muộn rồi!

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.