Cuối cùng Hứa Dịch cũng không biết anh ngồi ở đây cùng Hoắc Ninh Tuyết bao nhiêu lâu nữa, cô hết khóc lóc thì lại chửi mắng, hết chửi mắng thì lại nói nhớ cha nhớ mẹ. Dù sao thì anh cũng hiểu rằng cô ở xa gia đình, còn gặp những tình huống kiểu như thế này thì nhớ nhà là chuyện hiển nhiên, chỉ là anh không nghĩ nó lại nhanh như vậy.
Đưa ánh mắt nhìn Hoắc Ninh Tuyết ở trong vòng tay của mình, Hứa Dịch bất chợt lại thấy có gì đó không đúng lắm. Ngay khi anh còn chưa kịp phản ứng thì Hoắc Ninh Tuyết đã tỉnh dậy, cô dùng hai tay ôm lấy gương mặt của anh, sau đó lại cười ngây ngốc, nói:
- Chú Hứa... Chú biết không, nhìn chú đẹp trai lắm đó. Mặc dù... Mặc dù chú bằng tuổi với mẹ cháu, nhưng chú rất đẹp trai... So với tên khốn Thang Phong kia còn đẹp hơn gấp trăm lần!
Nói đến đây thì Hứa Dịch cũng chỉ biết cười bất lực rồi lắc đầu, nhưng rồi sau đó cô lại hôn nhẹ lên môi anh một cái, còn rất hồn nhiên nói:
- Ai nói trên đời chỉ có tên khốn đó là đẹp trai chứ? Bây giờ ở ngay trước mặt con còn là người đẹp trai hơn!
Dứt lời thì Hoắc Ninh Tuyết lại hôn anh thêm một cái, rồi lại bá đạo nói:
- Chú Hứa, chúng ta hẹn hò đi, cháu muốn hẹn hò với chú!
Còn chưa kịp để Hứa Dịch nói được câu nào thì Hoắc Ninh Tuyết lại tiếp tục hôn anh thêm mấy cái, từng âm thanh *chụt chụt chụt* vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-ket-hon-nao-/3389869/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.