Sáng sớm, An Linh đang ngủ đột nhiên mở bừng mắt vì cảm giác mãnh liệt truyền đến từ phía dưới, cô lập tức xốc chăn ngồi dậy.
Trong ánh sáng mờ ảo ngoài cửa sổ hắt vào, An Linh không nhìn rõ vệt trên giường là gì, cô mò mẫm tìm được chiếc điện thoại di động của mình trên tủ đầu giường lập tức cầm lấy bật đèn pin lên, chiếc ga màu trắng có vệt máu đỏ thẫm cực kỳ hút mắt, mi mắt An Linh giật giật đúng là cảm giác của con gái không hề sai, "bà dì" đến thăm cô rồi.
Bình thường chu kỳ của cô cũng không đều nên việc tính toán để chuẩn bị là không thể, vì vậy những trường hợp bất ngờ như này cô cũng không lạ.
An Linh ấn tắt đèn đặt lại điện thoại trên tủ đầu giường liếc mắt qua trái nương nhờ ánh sáng ngoài cửa sổ nhìn người đàn ông gương mặt an tĩnh ngồi khoanh tay tựa người vào sofa nhắm mắt nghĩ ngơi.
Để anh bắt gặp chuyện này ngại chết mất.
Trời vừa tờ mờ sáng, mặc dù cửa sổ đã đóng kín nhưng vẫn có thể nghe được âm thanh của gió đang thét gào, sương sớm đọng đầy cửa kính.
An Linh đặt chân xuống giường sự chú lập tức va phải đôi vớ màu vàng chanh đang mang trên chân, cô không nhớ tối qua mình đã mang đi ngủ, mỗi lần bị bệnh đầu óc cứ như trên mây nhưng An Linh không để ý quá lâu vì cô có việc quan trọng hơn.
Sợ gây ra tiếng động làm Bách Họa Niên thức giấc nên không cả mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3738100/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.