Bách Họa Niên vừa kết thúc cuộc họp online với trụ sở bên Anh, anh tựa người ra sau ghế, day day mi tâm đau nhức.
Anh sực nhớ ra gì đó, đưa mắt nhìn về phía sofa, nhìn thấy An Linh đang nằm co người, mắt nhắm nghiền, có vẻ là ngủ mất rồi.
Quay lại buổi chiều sau khi ăn cơm xong, Bách Họa Niên dọn dẹp sạch sẽ bỏ rác vào thùng rồi cầm điện thoại đứng dậy gọi Trần Nam: "Cậu lái xe đưa An Linh về!".
An Linh ngồi sau lưng nghe vậy liền lên tiếng: "Cháu không về đâu, muốn đợi chú về cùng".
Bách Họa Niên nghe vậy thì nhíu mày quay lưng lại, một vài ký ức không vui hiện lên trong đầu của anh, anh nói bằng giọng trầm trầm: "Nhưng tôi rất bận, không thể chơi với em được".
An Linh hơi ngạc nhiên nhìn anh, vì giờ đây gương mặt anh không còn vẻ dịu dàng nữa mà là nét mặt đang kiềm chế cơn tức giận.
An Linh không biết mình nói sai điều gì, liền đứng dậy kéo cổ tay Bách Họa Niên: "Cho cháu ở lại đi, cháu hứa sẽ không làm phiền chú đâu mà" nhìn gương mặt đang hối lỗi của An Linh dù bản thân chẳng có lỗi gì cả, Bách Họa Niên như vừa bừng tỉnh, anh liền điều chỉnh lại nét mặt nói vào điện thoại: "Không cần nữa đâu!".
Anh thỏa hiệp rồi, An Linh vui mừng ngồi xuống sofa làm dáng vẻ học sinh ngoan ngoãn, còn phất phất tay thúc giục anh: "Chú mau đi làm việc đi, cháu nghịch điện thoại sẽ không làm phiền chú".
Lúc nãy Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-em-yeu-anh-/3738088/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.