Hứa Tri Ý tỉnh lại, cô đã nhìn thấy người đàn ông đứng đó hai mắt bất giác đỏ ửng lên óng ánh nước nhưng cô nhìn anh như thế người đàn ông lại cứ đứng sừng sững đó mà nhìn cô, dáng vẻ của anh có chút tức giận tuy rằng sự dịu dàng trong đôi mắt đó không tài nào giấu đi được.
Cô nhìn anh mếu máo dang hai tay ra, thút thít, cuối cùng Khương Từ Diễn cũng mềm lòng, anh khẩn trương đi đến ôm chặt lấy người phụ nữ, cơ thể anh khẽ run lên siết chặt lấy cô, hai mắt người đàn ông nhắm chặt lại gương mặt anh bây giờ lại hiện rõ sự sợ hãi.
Cơ thể Hứa Tri Ý bị anh ôm chặt đến đau nhưng cô lại không muốn anh buông tay, chỉ muốn được ôm chặt hơn như thế. Hai phút sau, Khương Từ Diễn mới nỏi bên tai cô.
“ Sau này có chuyện gì đều phải nói với anh được không? “
Hứa Tri Ý thút thít rồi gật đầu, chính cô sau này cũng không dám một mình làm chuyện như tối qua nữa, xém chút nữa cô đã mất cơ hội gặp lại anh rồi.Hứa Tri Ý đang vô cùng tự trách bản thân, cô đã giấu anh mà ra ngoài một mình để rồi tự mình khiến mình rơi vào nguy hiểm còn để anh phải vì mình mà lo lắng.
“ Em xin lỗi “
“ Không được phép một mình giải quyết mọi chuyện nữa, anh không muốn em có chuyện gì nữa “
Hứa Tri Ý nhìn anh gật gật đầu rồi chủ động ôm lấy người đàn ông.
Cô không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-oi-bo-em-ve-roi/3503298/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.