Chương trước
Chương sau
“ Chú lại muốn hung dữ với em hả? “

“ Không muốn cũng không thể không hung dữ với em, ai bảo em mãi không chịu lớn “

Hứa Tri Ý cười khúc khích, cô tựa cằm lên ngực anh, nụ cười của cô khiến người đàn ông tan chảy, anh âu yếm vuốt qua mái tóc Hứa Tri Ý rồi lại quay về sự ngang tàn của mình khi nhìn đến bọn người Á Khanh.

“ Chuẩn bị xe đi “

“ Xe ở ngoài rồi Khương gia “



Tập đoàn Khương Thế

Hứa Tri Ý bước xuống xe cô ngẩng cao đầu nhìn cơ ngơi của người đàn ông, tập đoàn Khương Thế này thật sự như lời đồn là tượng đài của giới tài chính, bàn tay cô chợt được người đàn ông nắm lấy còn chưa được hai giây đã tự mình lấy tay anh ra khỏi, Khương Từ Diễn ngỡ ngàng anh chau mày.

“ Em sao thế? “

“ Chú, em thiết nghĩ chúng ta ở công ty không nên tỏ ra thân mật đâu, em không muốn bị người ngoài nói ra nói vào, em muốn bọn họ xem em như một nhân viên bình thường của công ty “

Người đàn ông thở dài, anh bất lực không biết cô nhóc này của mình lại muốn giỡn trò gì, anh lại một lần nữa nắm chặt lấy tay cô kéo đi.

“ Đừng bày chuyện nữa “

Hứa Tri Ý rụt tay khỏi anh ngay tức khắc, cô lùi về sau đảo mắt nhìn ngó tứ phương rồi đặt tay lên ngực thở một hơi cũng may xung quanh không có người cung không ai nhìn thấy cô và anh vừa nắm tay nhau, người đàn ông này không chịu hiểu cô, Hứa Tri Ý biết rõ nếu hai người cứ thân mật như vậy mà bước vào đó chắc chắn sau này cô sẽ không sống yên được ở nơi này hơn nữa cô cũng muốn thử cảm giác làm một người làm công bình thường, không bị lời ra tiếng vào, cô muốn xem xem thế giới công sở có thú vị hay không mà thôi.

Hứa Tri Ý nhìn anh bằng ánh mắt tủi thân còn có ý nũng nịu với anh.



“ Chú, chiều em một lần thôi mà, em không muốn người khác vì thấy em đi cùng chú mà đối với em một cách giả tạo, em chỉ muốn là một nhân viên bình thường thôi chỉ có như vậy em mới biết được ai là người thật lòng tốt với em. Em hứa với chú sẽ không để bị bắt nạt đâu mà, chú…chú ơi “

“ Được rồi, em còn càu nhàu nữa tôi đưa em về nhà đó. Em muốn gì cũng được chỉ cần không được để người khác bắt nạt mình là được còn nữa có bất cứ chuyện gì dù nhỏ hay lớn đều phải nói với tôi, có biết chưa? Vào đi, tôi đã sắp xếp vị trí cho em rồi đến phòng nhân sự sẽ có người giúp em “

Hứa Tri Ý vui vẻ gật gật đầu, cô chỉnh lại quần áo cùng tóc tai của mình ra dáng một nhân viên công sở bình thường một tay quơ tạm biệt với anh rồi đi thật nhanh vào trong, cô ngơ ngác đi một thôi một hồi chỉ để tìm phòng nhân sự cuối cùng lại vô tình đụng trúng một người phụ nữ cũng đang loay hoay với đống giấy tờ trên tay mình, hai người va vào nhau tài liệu bay phấp phơi rồi rơi xuống, Hứa Tri Ý hoảng hốt cúi người nhặt lấy nhặt để còn không quên nói lời xin lỗi.

“ Xin lỗi, xin lỗi, cô không có bị thương đó chứ? “

Người phụ nữ vội chỉnh lại gọng kính của mình cô tay không nói chỉ quơ quơ tay ta hiệu như không có gì, rồi ôm lấy đống tài liệu vào người vội vã đứng lên không thèm nhìn Hứa Tri Ý một cái liền quay người đi nhưng chỉ được vài ba bước đã bị một người phụ nữ khác chặn đường, một tiếng chát vang lên khiến Hứa Tri Ý cũng giật mình ngẩng người, hai mắt cô trợn to vì kinh ngạc.

“ Cô làm cái gì thế hả, như thế này rồi thì làm sao biết tài liệu nào ra tài liệu nào, Diễn đến công ty rồi bây giờ làm sao mà kịp mang lên để ngài ấy xem đây, đúng là thứ ăn hại “

Diễn???

Hứa Tri Ý lại thêm một bất ngờ nếu cô đoán không lầm thì người mà cô ta đang nói đến chính là người đàn ông của cô, Khương Từ Diễn nhưng sao cô ta có thể gọi thẳng tên anh như vậy được lại còn gọi bằng giọng điệu như thể hai người rất thân với nhau vậy, Hứa Tri Ý nhìn qua người phụ nữ đang bị bắt nạt, nhìn dáng vẻ cúi rạp đầu vì sợ đó khiến cô cảm thấy khó chịu mà lên tiếng.

“ Sao cô lại đánh cô ấy? chỉ là làm rơi tài liệu thôi chẳng phải đã nhặt lên rồi sao? chuyện lớn đến nổi cô có thể tùy tiện đánh người hả? “

Người phụ nữ đanh đá kia liếc nhìn đến Hứa Tri Ý, cô ta chầm chậm tiến đến gần cô hơn với đôi mắt gay gắt cùng gương mặt sắc sảo, cô ta trừng mắt với Hứa Tri Ý nếu là người khác thì đã cúi đầu nhưng Hứa Tri Ý lại không một chút sợ hãi nào còn hấc mặt khiêu khích lại cô ta.

“ Cô là ai?, dám xen vào việc của tôi. Cô biết tôi là ai không? “

“ Cô là ai thì liên quan gì đến tôi chỉ là tôi thấy cô quá đáng quá nên muốn xen vào đấy “

Người phụ nữ cười khẩy, cô ta chỉnh lại lọn tóc bên vai mình, chưa từng thấy ai làm văn phòng mà ăn mặc cứ như đi sự kiện thế này, váy dạ hội hay là…? áo không ra áo, váy không ra váy, quần cũng không ra quần… Hứa Tri Ý cúi đầu bất mãn, cô thật không nhìn nổi phong cách phối đồ này. Mặc kệ cô ta có là ai cô cũng không việc gì phải sợ nhưng lời nói tiếp theo của người phụ nữ phải khiến HỨa Tri Ý dù không muốn cũng phải bận tâm.

“ Tôi là phu nhân của Khương tổng, cô lí nào lại không biết “

“ Cái gì? “



Hứa Tri Ý thoảng thốt, kinh ngạc, bất ngờ, ngờ vực còn có khinh miệt, cô vừa nghe bốn chữ ‘ phu nhân Khương tổng ‘ ý của cô ta là mình chính là vợ của Khương Từ Diễn mà Khương Từ Diễn lại là người đàn ông của cô, Hứa Tri Ý há miệng không kịp thích ứng không thể nào, Khương Từ Diễn chưa từng gần gũi phụ nữ làm gì có chuyện có vợ, chuyện này quá đổi nực cười vậy mà người phụ nữ này cũng có thể nói ra được e là cô ta không hề biết rõ về Khương Từ Diễn, Hứa Tri Ý ôm bụng cười ha hả, cô mơn trớn nhắc lại bốn chữ đó.

“ Phu nhân Khương tổng, cô…có phải cô là bị ảo tưởng rồi không?, dám tự nhận mình là vợ của Khương tổng luôn sao? “

“ Cô im miệng cho tôi, dám cười tôi hôm nay sẽ là ngày làm việc cuối cùng của cô?”

Hứa Tri Ý lại được thêm một pha mà cười, hôm nay mới là ngày đầu cô đến đây làm việc đó, Hứa Tri Ý đập tay lên vai cô gái bị bắt nạt sau đó bước lên trên làm lá chắn cho cô ấy, từ nãy đến giờ cô gái này đến cả việc nhúc nhích cũng không dám cô không hiểu sao lại phải đi sợ một kẻ lừa gạt như thế.

“ Cô mới là người phải im miệng đó, cô có biết nếu lời này truyền đến tai Khương tổng thật cô sẽ có hậu quả gì không? “

Gương mặt Hứa Tri Ý trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết những lúc thế này đôi mắt cô cũng dữ tợn không kém, thần thái khó ai bì được, Hứa Tri Ý còn chưa nói tiếp người phụ nữ đã giơ cao tay muốn đánh cô kết quả kẻ nhận cái tát kia lại là cô ta. Hứa Tri Ý không phải một cô gái dễ bắt nạt, loại người muốn làm cha làm mẹ người khác như cô ta cũng đã gặp qua nhiều rồi, chưa nói đến sự đáng ghét của cô ta chỉ mỗi việc dám tự nhận mình là vợ của Khương Từ Diễn cũng đủ khiến Hứa Tri Ý lập tức muốn bóp nát miệng của cô ta rồi, người đàn ông của cô đến cô còn chưa dám công bố vậy mà còn có người vô liêm sỉ như vậy dám nhận là vợ của anh.

“ Tôi không cần biết cô là ai, tôi cũng không rãnh để biết chuyện đó làm gì nhưng tôi biết rõ một chuyện rằng cô không phải vợ của Khương tổng “

“ Đúng là thứ thiếu hiểu biết, tôi là vợ anh ấy có gì mà không dám nhận “

“ Nhưng liệu Khương tổng có nhận cô là vợ anh ấy không? “

Hứa Tri Ý gào lên sau đó cô tiến về phía trước hai bước, mặt đối mặt với cô ả chỉ một cái đẩy nhẹ cô ta đã như muốn bật ngửa ra sau cùng là phụ nữ với nhau nhưng lực của Hứa Tri Ý lại gấp ba, bốn lần cô ta, cô không chỉ muốn đẩy cô còn muốn đánh cô ta nữa là nhưng Hứa Tri Ý vừa giơ tay lên đã bị cô gái phía sau ngăn lại, cô ta sợ hãi nói với cô.

“ Đừng chọc giận cô ta nữa nếu không người chịu thiệt chỉ có chúng ta thôi, cô ta thật sự là vợ của Khương tổng, tôi biết cô chỉ muốn giúp tôi nhưng tôi không muốn cô vì tôi là liên lụy “

“ Cô ta không phải, tại sao cô lại tin điều đó chứ, cô ta làm sao lại là vợ của Khương tổng được “

***

vote! vote! vote
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.