Trong phút chốc Khương Tỷ khựng người lại, giọng nói này đáng sợ quá. Cô nhanh chóng bỏ con rắn đang chết dở xuống đất, khẽ quay người lại nhìn Lục Cửu sau đó nở nụ cười gượng gạo. 
Cô người hầu kia cũng được vệ sĩ đưa vào trong, Khương Tỷ nhẹ nhàng bước đến gần Lục Cửu. 
- Chú Cửu về khi nào ạ ? Chú đi công tác có mệt không ? 
Nhìn gương mặt cô không hề có chuyện gì xảy ra khiến cho Lục Cửu tức giận muốn ói máu không thôi, cô bé này quả nhiên không hề ngoan ngoãn như anh nghĩ. 
Anh gằng giọng lên tiếng. 
- Cháu biết lỗi của mình chưa ? 
- Lỗi gì ạ ? Cháu có làm gì có lỗi đâu ạ 
Khương Tỷ vẫn vờ ngây thơ không hiểu chuyện gì, nhưng điều này đã làm cho anh càng thêm tức muốn hộc máu. Anh không nói không rằng kéo tay cô đi nhanh vào trong nhà, một tháng nay anh ở Liên Bang Nga luôn không ngừng suy nghĩ rằng Khương Tỷ có quen được với cuộc sống mới không hay vẫn rụt rè với mọi người, anh đã không ngừng tưởng tượng nhưng thực tế đã khiến cho anh sáng mắt hơn. 
Thì ra cô nhóc này không hề ngoan hiền một chút nào rõ ràng là một cô nhóc nghịch ngợm, ranh mãnh. 
Lục Cửu đưa cô nhóc vào phòng ngủ của cô, ánh mắt giận dữ nhìn cô bé. 
- Cháu nên sám hối ở trong phòng, đợi khi nào cháu chịu nhận lỗi rồi ta sẽ thả cháu ra ngoài 
Xong anh quay sang nhìn mấy cô người hầu và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi/2909144/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.