Lục lão gia uống xong ly nước cũng rời đi, cô lúc này mới yên tâm thở nhẹ nhõm rõ ràng ánh mắt gian tà của ông ta cô đều nhận ra được chỉ là cô đang giả vờ như chưa không biết. Đúng là cáo già, già rồi mà không biết lượng sức mình, cô thật không nghĩ ông ta là bố ruột của Tiểu Kiêu luôn ấy. 
Sau khi nói chuyện với Lục gia gia xong thì Lục Cửu nhanh chóng xin phép ông rời đi trước, anh không yên tâm khi mà để cô ở với hai con người kia, lúc đi ra thì bắt gặp Giang Thanh Thanh đang đi lên anh cũng không quan tâm ngay cả cái liếc mắt cũng không dành cô ta, mà vừa thấy anh cô ta vui như mở trẩy hội cô ta lại không lượng sức mình mà nắm lấy cổ tay anh. 
- Lục Cửu, anh làm gì mà hấp tấp như vậy, anh đang lo cho con nhỏ đó bị làm sao sao ? Cô ta không làm sao cả, với cả vừa nãy thấy tôi anh lại tránh né vậy,... 
Lục Cửu khó chịu ra mặt khi cổ tay bị cô ta chạm vào, anh chán ghét hất tung bàn tay đang nắm cổ tay anh, bị anh hất bất ngờ khiến cho cô ta loạng choạng muốn ngã sấp mặt xuống, may cho thân thể cô ta nhanh nhẹn một chút. 
- Tôi không có việc gì phải tránh né cô, bớt ảo tưởng lại một chút,...hay cô đang nhầm tưởng điều gì chăng ? Chậc... 
Giọng điệu cợt nhả của anh khiến cho cô ta nín họng ngay tại chỗ, anh bất chợt nhìn cô ta một lượt rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi/2909104/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.