Về đến nhà cô liền trở về phòng nằm bẹp xuống giường vì đã ngồi nhiều giờ liền, quả nhiên nằm là thoải mái nhất, vừa nằm được mấy phút hai mắt cô không mở nổi liền ngủ quên cho đến tối. Thức dậy nhìn vào đồng hồ đã là bảy giờ tối cô giật mình lật đật ngồi dậy xuống phòng bếp, mọi khi sáu giờ chiều là chú cô hoặc bác Mộc kêu cô thức để ăn thế mà hôm nay lại không có ai đánh thức. Xuống bếp cô thấy Chính Thiêm ngồi trên bàn ăn đang cầm tờ báo đọc, thấy Thiên Ngọc anh mới gọi tới.
- Lại đây, bác Mộc hâm đồ ăn lại cho con bé ăn
- Vâng thưa cậu chủ
Ân Thiên Ngọc ngồi đối diện chú mình liền trách móc:
- Sao chú không lên đánh thức con, hại con đói mốc đói meo - cô bĩu môi
- Có người ngủ như heo, chú thấy nên cho con heo đó nó ngủ - anh cố ý châm chọc cô
Thiên Ngọc biết mình đuối lý nên không cãi nữa, bác Mộc cười phúc hầu rồi tay đem đồ ăn để lên bàn rồi mời.
- Đồ ăn hâm xong rồi, mời hai người ăn
Cô cười rạng rỡ liền bắt đầu cái thói ăn nhanh của mình để ăn thật nhanh, thấy thói quen này không tốt, Chính Thiêm không vừa ý vì cô là con gái phải nên dịu dàng thùy mị, anh nhắc nhở:
- Con gái con lứa ý tứ một chút, con ăn kiểu đó, con ế tới già cho xem
Cô xí một cái rồi lè lưỡi chọc anh, rồi tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792333/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.