Đến chiều Âu Dương Chính Thiêm đều đứng trước trường đợi cô, vẫn như mọi ngày đều có các nữ sinh đứng lại ngắm trai đẹp, cô gái hôm bữa lại đến bắt chuyện với anh.
- Lại gặp nhau rồi, coi như có duyên tôi tên Lam Hân Nghiên, còn anh
Ân Thiên Ngọc đứng xem cô gái kia và chú mình nói gì, Âu Dương Chính Thiêm không liếc mắt đến Hân Nghiên, đáp:
- Không phải là có duyên, tôi đến đây đón người quan trọng nên tôi mới ở đây thôi
Anh bật dậy đi đến đứa cháu mình cười cười rồi nắm tay ra xe về, Lam Hân Nghiên cắn môi tức đến nổi muốn xé Thiên Ngọc ra làm đôi, lần thứ hai bị phũ, nhưng nhiều lần chắc sẽ được để ý, cô ta rời đi lên kế hoạch tìm hiểu người đàn ông kia rồi sẽ từ từ tiếp cận, cô ta biết người đó chắc hẳn là người giàu có, vớ được chắc cả đời cô ta chỉ sống trong nhung lụa.
Về đến nhà, bác Mộc đã nấu đồ ăn đợi cô cậu chủ về để dùng bữa, Thiên Ngọc liền phóng vào bàn ăn giống như sợ ai đó sẽ giành ăn với cô, cái tính ham ăn cô đứng thứ hai không ai đứng thứ nhất, Âu Dương Chính Thiêm hắng giọng nhắc nhở:
- Rửa tay, rửa tay, chú nhắc con quên rồi sao, thấy đồ ăn là hấp ta hấp tấp, chú không giành với con heo ham ăn đâu
Cô xì một cái rồi lại chỗ rửa tay để vệ sinh tay cho sạch rồi lại ghế ngồi xuống dùng bữa, hôm nay bác Mộc nấu mì ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792328/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.