Một tuần sau, dạo này cô lấy làm lạ sao chú cứ đi sớm về khuya không biết có chuyện gì nữa, ngày mai là giáng sinh, mọi năm anh đều dành thời gian để đưa cô đi chơi, hôm nay không biết có được dắt đi chơi không, Ân Thiên Ngọc hồi hộp liền đứng dậy qua phòng Âu Dương Chính Thiêm, cửa không khoá cô mở cửa bước vào, anh đang chăm chú ngồi trên sô pha tay đang gõ máy tính hình như là đang làm việc, thấy cô anh dừng tay lại:
- Con kiếm chú à
Ân Thiên Ngọc ngồi bên cạnh anh, gật đầu:
- Dạ, mai là giáng sinh chú có đưa cháu đi chơi không
Anh vẫn chăm chú nhìn vào máy tính mà trả lời:
- Mai chú bận
Ân Thiên Ngọc " dạ " rồi ủ rũ trở về phòng, hứ, chú không đưa đi thì mình rủ bạn, có khó gì đâu chứ.
Hôm sau đến trường, cô tìm Mạn Lộ Khiết, thấy cô ấy đang ngồi cuối lớp ghi ghi gì đó, cô tiến tới e hèm một cái, Lộ Khiết nhìn lên mỉm cười:
- Gì đó Thỏ Ngọc
- Nè nè, tui là Thiên Ngọc, tối nay cậu rảnh không, đi chơi với mình cùng Lục Kiến Hàm.
Nghe đến đi chơi Mạn Lộ Khiết mắt sáng lên, gật đầu lia lịa, cô ngồi tám chuyện một xíu rồi trở về chỗ ngồi, hôm nay có tiết toán của thầy Vĩ Quân, đã đẹp trai còn dạy giỏi khiến bao nhiêu con tim xao xuyến, thầy rất tâm lý còn chuẩn bị quà giáng sinh cho học sinh nữa, cuối tiết thầy vỗ tay nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792319/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.