Lại vài tháng trôi qua, Âu Dương Chính Thiêm càng ngày càng mặt dày và lưu manh hơn, Ân Thiên Ngọc phải vái lạy với cái trình vô liêm sỉ của chú mình.
Trong những tháng nay cô đã kiếm được công việc, cô thường nói dốc với chú mình là qua nhà Mạn Lộ Khiết ôn bài thi vì còn vài tuần nữa là cô sẽ thi học kì hai, nên anh tin cô vô điều kiện nhưng thật chất cô làm thêm ở tiệm cà phê cho lương tháng cũng đủ sài.
Ân Thiên Ngọc đã lên kế hoạch để rời khỏi đây.
Ở trong phòng, cô ngồi đếm tiền xem coi đủ để thuê nhà chưa, cô còn mượn thêm của Mạn Lộ Khiết và Lục Kiến Hàm một ít. Cô cất tiền vào chỗ bí mật rồi cười tủm tỉm vì ngày tháng sắp tới không bị tên lưu manh quấy rầy nữa rồi.
Âu Dương Chính Thiêm đang lái xe trên đường ngang qua tiệm trang sức, anh muốn mua gì đó tặng cho Ân Thiên Ngọc anh kiếm chỗ đậu xe rồi ghé vào lựa, anh quyết định lựa một vòng tay cho cô.
Cầm món quà trên tay anh còn nảy ra ý tưởng khá điên rồ hơn nữa, anh nhấc máy gọi cho thư kí:
- Ghé nhà tôi có việc
Thư kí nào đó đang hì hục húp mì, luyến tiếc nhìn tô mì lần cuối rồi nhanh chóng đi đến nhà sếp.
Có mặt tại nhà Âu Dương Chính Thiêm, thư kí đứng ngay ngắn.
- Sếp kêu tôi
- Cầm vòng tay này rồi gắn định vị cho tôi, một tiếng sau tôi cần
Thư kí gấp rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792285/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.