Đã qua một tuần kể từ sau vụ Ân Thiên Ngọc bị bắt cóc, cô vẫn không mở miệng nói chuyện, đến giờ ăn thì Âu Dương Chính Thiêm đem đồ ăn lên cho cô, cô bây giờ không khác gì người vô hồn, buổi tối nào cô cũng gặp ác mộng.
Trong ác mộng cô thấy cái tên bắt cóc cô, hắn ta đang đè trên người cô mà giở trò xằng bậy, nửa đêm cô đều giật mình mồ hôi nhể nhại, Ân Thiên Ngọc không dám ngủ lại. Đã một tuần cô không có giấc ngủ nào ngon giấc cả.
Âu Dương Chính Thiêm mời bác sĩ đến khám cho cô, anh biết cô mắc bệnh tâm lý.
Khám cho cô xong bác sĩ ra khỏi phòng nói.
- Cô ấy bị sốc nên tâm lý không ổn định, tôi kê thuốc cho cô ấy, gia đình cần trò chuyện với cô ấy thường xuyên, cô ấy chỉ mới trong giai đoạn nhẹ thôi.
Âu Dương gật đầu trả tiền cho bác sĩ, đến tối anh đem đồ ăn lên cho cô, ăn xong anh đưa thuốc cho Ân Thiên Ngọc.
Cô lắc đầu trốn tránh, cô bắt đầu sợ hại miệng lẩm bẩm:
- Tránh ra, đừng lại gần tôi
Âu Dương Chính Thiêm càng nhìn càng thấy thương cô, anh rất xót, người cô đã gầy bây giờ còn gầy hơn, mặt thì thiếu sức sống hai mắt thâm quầng.
Hôm sau Mạn Lộ Khiết, Dư Anh Kiện cùng Lục Kiến Hàm đến thăm cô, còn mua bánh ngọt cô thích, lên phòng thấy cô co người trong một góc, Mạn Lộ Khiết đau lòng, một cô gái mười tám tuổi lại chịu cảnh khốn nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792279/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.