Chương trước
Chương sau
Công ty Lam Thị nhận được lời mời họp báo cùng công ty Âu Thị, ba Lam Hân Nghiên khăng khăng phần thắng sẽ thuộc về mình, dạo gần đây ông luôn nuông chiều cô ta vì đã giúp ích cho công ty.

Ba ngày sau, cuộc họp báo chính thức bắt đầu, Ân Thiên Ngọc dành thời gian xem buổi họp báo.

Buổi họp báo rất đông có cả phóng viên, cổ đông công ty Âu Thị và Lam Thị, nhân vật chính đang ngồi chính giữa, ba Lam Hân Nghiên nói:

- Cậu mở cuộc họp báo làm gì, tôi cũng là người chiến thắng.

Âu Dương Chính Thiêm không đáp, anh nhìn về phía phóng viên nói:

- Mọi người thắc mắc gì cứ hỏi tôi, tôi sẽ giải đáp.

Được anh cho phép hỏi, người phóng viên đưa micro về phía anh hỏi:

- Tại sao sản phẩm công ty Âu Thị lại giống bên công ty Lam Thị, anh có gì muốn giải thích không.

Âu Dương Chính Thiêm nở nụ cười khiến ba Lam Hân Nghiên có dự cảm không lành, bên ngoài ông ta bình tĩnh nhưng bên trong sớm đã sôi ruột sôi gan.

- Vốn chất xám đó là do tôi cất công mấy tháng để nghĩ ra, tôi tìm kiếm công thức để tạo nên một loại rượu vừa đậm vị nhưng lại không chát cổ, tôi đều có công thức riêng hết, chai rượu bên ngoài cũng do tôi sáng tạo ra cũng mất thời gian, giờ mọi người nói tôi ăn cắp chất xám mọi người có bằng chứng không.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Âu Dương Chính Thiêm khiến ba Lam Hân Nghiên hơi run nhẹ, ông ta chưa thử rượu anh sản xuất nhưng có nghe vài người nói rượu của anh ngon hơn của ông ta, rốt cuộc ông ta làm sai ở chỗ nào.



Phóng viên được giải đáp nhưng vẫn hỏi tiếp:

- Ý anh nói bên công ty Lam Thị ăn cắp sao nhưng nếu như vậy sao bên công ty đó ăn cắp được.

Âu Dương Chính Thiêm nhìn sắc mắt tái dần của ông ta thì rất hài lòng, anh muốn nhanh chóng kết thúc vụ việc lùm xùm này còn về chăm sóc vợ con.

- Đúng

Ba Lam Hân Nghiên phản bác:

- Cậu không có bằng chứng đừng ăn nói lung tung.

Ánh mắt sắc bén của anh lướt dọc cơ thể đang tức giận của ông ta, anh sớm đã cho người bắt Lam Hân Nghiên, anh biết nếu sự việc bại lộ cô ta sẽ bỏ trốn nên anh đã nhanh tay hơn, sắp tới lúc cô ta xuất hiện thôi.

- Con gái ông Lam Hân Nghiên làm ở công ty tôi, nhà có công ty không làm mà lại làm ở công ty tôi, ông nói xem không có mục đích thì làm vì cái gì.

Ba Lam Hân Nghiên tưởng anh không có bằng chứng nên vẫn cố chấp nói:

- Nó muốn làm chỗ khác sao tôi cản được, cậu không có bằng chứng đừng có vu oan giá hoạ.

Ngay lúc này một đoạn video hiện lên, trong video một người phụ nữ lẻn vào văn phòng quản lý lục tìm thứ gì đó, video rất rõ nét thấy rõ khuôn mặt người ăn cắp, không ai khác chính là Lam Hân Nghiên, sắc mặt ba Lam Hân Nghiên trắng bệch khi thấy video trên màn hình, cơ thể run rẩy bắt đầu đứng không vững, con gái ông làm việc quá sơ suất lại để ghi lại, mọi người ngạc nhiên vô cùng, phóng viên hỏi ông ta:

- Đó có phải con gái ông không, thật sự công ty Lam Thị ăn cắp sao.



- Không phải con gái tôi

Âu Dương Chính Thiêm ra hiệu, vệ sĩ nhận được tín hiệu, hai người vệ sĩ lôi Lam Hân Nghiên vào, mọi người nhìn thì biết chính là cô gái bên trong đoạn video, máy ảnh nhanh chóng chụp hình, cô ta lấy tay che lại, cô ta được lôi đến trước mặt Âu Dương Chính Thiêm.

- Cô nói xem, ông ta phải ba cô không

Lam Hân Nghiên gật đầu khẳng định, ông ta tức giận quên mất hình tượng mà tát cô ta một cái, nuôi ong tay áo, ông ta thà không có người con này thì hơn nhưng ông ta lại không nghĩ chính ông ta là người khơi nguồn đầu tiên, ông ta xúi giục con mình vào công ty Âu Thị làm cũng chính ông ta kêu Lam Hân Nghiên tìm cách tiếp cận Âu Dương Chính Thiêm.

Lam Hân Nghiên bức xúc, cô ta nói:

- Ba, có bao giờ ba thương đứa con gái là con không, lúc nhỏ ba bỏ mặc mẹ con con, đến sau lại tìm về mẹ con vì con mà ở lại với ba ba hứa đủ điều sẽ lo lắng cho hai mẹ con con thật tốt, con được mang danh tiểu thư nhà giàu sống sung sướng nhưng bọn họ đâu biết được con có một người ba không hề yêu thương con gái mình, con chưa nhận được tình yêu thương từ bố cũng chưa được bố yêu thương, sự nuông chiều con từ bố là giả tạo, ba nói ba nuông chiều con đến hư nhưng con từ nhỏ đã không được ba nuôi nấng chỉ có mẹ nuôi con, chính ba là người kêu con làm cái này kêu con làm cái nọ, mang được lợi ích cho ba thì ba cưng ba chiều, mọi chuyện vỡ lỡ ba đều dồn mọi tội lỗi lên đầu con.

Quá bức xúc Lam Hân Nghiên khóc hết nước mắt cáo tội ông ta, ba cô ta nghe con mình nói vậy thì vừa xấu hổ vừa áy náy thì ra bao năm qua ông đã đối xử tệ với con gái mình như vậy.

Mọi chuyện đã rõ ràng, cuộc họp báo cũng kết thúc, Lam Hân Nghiên thẫn thờ rời đi, ba cô ta thì gục xuống đất, mất hết rồi mất hết tất cả rồi.

Hôm sau cổ phiếu công ty Lam Thị giảm sút nghiêm trọng có nguy cơ phá sản còn công ty Âu Thị cổ phiếu lại tăng vụt, càng vững mạnh trên thương trường.

Mọi người vừa trách vừa thương Lam Hân Nghiên mọi chuyện đều do ba cô ta.

Ân Thiên Ngọc đang nằm trong vòng tay anh, thật ấm áp, người có ba mẹ nhưng không nhận được tình yêu thương, cô thì từng nhận được tình yêu thương từ bố mẹ nhưng lại bị bỏ rơi, hoàn cảnh cô cũng như Lam Hân Nghiên, đều đáng thương như nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.