Đằng xa vệ sĩ do anh cử theo bảo vệ cô chạy đến.
- Cô chủ, cô đang ở đâu
Nghe có người gọi Ân Thiên Ngọc, Lưu Mịch buông cô ra rồi chạy trốn thật nhanh, lúc này cô ngã khuỵu xuống đắt, mặt tái mét, cố gắng hít không khí hít lấy hít để.
Vệ sĩ thấy cô ngã ngay cửa nhà vệ sinh liền tiến đến dìu cô rời khỏi bữa tiệc, trên xe cô hỏi:
- Các anh có thấy cô gái đeo kính râm đeo khẩu trang, mặc áo màu trắng không.
- Tôi không thấy thưa cô chủ
Ân Thiên Ngọc thở hắt ra một hơi, cô ta tẩu thoát bằng cách nào cơ chứ trong khi vệ sĩ cũng đang đến cùng hướng với cô ta, cô nhớ ra gì đó hỏi tiếp:
- Sao các anh biết tôi ở đây
- Do sếp cử bọn tôi bảo vệ cô
- Ừm, bảo vệ tôi mà tôi sắp chết đây này
Một người vệ sĩ áy náy lên tiếng:
- Bọn tôi xin lỗi, sẽ không có lần sau
Đưa cô về Hồng Diện, vệ sĩ báo cáo mọi vụ việc vừa xảy ra cho Âu Dương Chính Thiêm nghe và đương nhiên anh rất tức giận và khiển trách vệ sĩ bất cẩn, còn lần sau anh sẽ trừ lương không phát một đồng xu.
Lưu Mịch càng ngày càng quá đáng rồi, không ngờ cô ta lại manh động như vậy, anh đã quá xem thường cô ta.
Ở một căn phòng, Lưu Mịch gạch nát những tấm hình của Ân Thiên Ngọc, cô ta chụp lại để theo dõi hành động cô rồi nói cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-xin-tha-cho-em/2792200/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.