Dục Phong cầm tay Thiên Nhi kéo đến bàn tiệc trong góc, nơi Tiêu Ngạn, Bạch Sênh và Âu Dương đang đợi
- Hai người xuất hiện cũng quá hoành tráng rồi đi, chiếm hết ánh đèn của bọn này rồi - Tiêu Ngạn huých khuỷu tay Dục Phong
- Đâu có, chỉ tại chúng tôi có đôi có cặp cả, còn cậu cứ một thân một mình như vậy đương nhiên phải chịu rồi. - Dục Phong cao hứng chọc lại
Tiêu Ngạn liền nức nở, nhìn Thiên Nhi như ăn vạ
- Đều tại cô bạn thân của nhóc cả đó.
Thiên Nhi gãi tai
- Tuệ Mẫn sao? Cháu đã nói rồi, cô ấy không mắt mù mà dây dưa với chú đâu, đồ trăng hoa!
Tiêu Ngạn mếu máo
- Nhóc con, giúp chú đi mà! Hái hoa dại nhiều rồi cũng đến lúc gặp hoa hồng thôi, chú là thật tâm thật tình với Mẫn Mẫn mà!
Thiên Nhi không trả lời, trực tiếp quay mặt đi. Bạch Sênh khoác tay Âu Dương cũng phải cười xòa một tiếng
- Tiêu thiếu cũng đến ngày phải bó tay với phụ nữ sao? Đúng là quả báo mà. Nếu cậu biết tiết chế như Dương nhà tôi thì có phải là yên bề gia thất rồi không?
- Sênh, bà nói ít thôi nhá! Dương nhà bà trước kia cũng chả kém tôi đâu. Hoa nào hoa chả thơm, hắn ngửi chán mới tới ôm bà.
Tiêu Ngạn cay cú chọc lại, nhưng nhanh chóng nhận một cú trời giáng của Âu Dương
- Anh em yêu quý, ông chán sống rồi à?
Dục Phong nhìn đám hỗn độn trước mặt liền ôm Nhi rời đi. Chuyện này ý hả, xảy ra như cơm bữa rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-a-yeu-duong-thoi-nao/983951/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.