Từ sáng sớm, Dục Phong đã gọi cha đi đánh gôn
- Sao hôm nay lại rảnh rỗi tìm ông già này đi đánh gôn vậy? Bình thường Phong tổng bận rộn lắm mà?
- Cha à! Con cũng là con trai cha mà, thỉnh thoảng phải dành thời gian cho cha mình chớ đúng không?
- Thôi, anh không phải diễn. Nói đi, anh muốn cái gì nào?1
Lãnh Hàn lão gia lạ gì cái dáng vẻ ngoan ngoãn này của con trai nữa. Bình thường bá đạo, ngang ngược, có mấy khi nó cụp đuôi nằm ngoan cạnh ông. Chắc chắn là có việc nhờ vả mới cố ý lấy lòng như vậy.
- Vậy không giấu cha nữa. Con muốn hỏi về chuyện 18 năm trước, tại dinh thự Đàm gia, Diêu Thành.
Nghe anh nhắc lại chuyện cũ, ông có chút khó hiểu
- Sao nay lại quan tâm chuyện xưa lắc xưa lơ thế? Con cần tìm kiếm điều gì sao?
- Thiên Nhi tên thật là Đàm Thiên Nhi
- Con bé, là...là con gái của Vĩ Thành sao?
- Vâng
- Sao không nói với ta sớm hơn! Thảo nào trông con bé có chút quen mắt, hẳn là giống cha mẹ nó ha, lớn lên thật xinh đẹp.
Giọng ông có vui vẻ, xen lẫn chút buồn man mác khi nhớ lại người bạn quá cố
- Con muốn giúp con bé điều tra cái chết của họ sao?
Dục Phong gật đầu, đúng là không gì qua khỏi mắt cha anh
- Con hẳn đã đoán được kẻ đứng sau không hề tầm thường?
- Vâng
- Vẫn muốn đâm đầu sao?
Dục Phong lần nữa gật đầu.
Hôm trước, anh bảo Thiên Nhi quên đi chuyện trả thù, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-a-yeu-duong-thoi-nao/983945/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.