- À, dạ thôi ạ! Giờ cũng muộn rồi! Cháu phải về nhà kẻo dì cháu lo! Sau này, nếu có thể, cháu nhất định sẽ báo ơn bác hôm nay!
- Vậy thì thật tiếc! Hay để bác đưa cháu về nhà!
- Dạ thôi ạ! Nay phiền bác nhiều rồi! - Thiên Nhi e ngại
- Phiền gì mà phiền, bác là bác coi cháu như con gái đó! Đừng phụ lòng bác nha!
Thiên Nhi nghe vậy, không tiện từ chối tiếp, thôi thì dù sao nhà cô cũng khá xa mà! Lãnh Hàn phu nhân gọi 1 cuộc điện thoại rồi dẫn cô xuống cổng bệnh viện.
10 phút sau, 1 chiếc Maybach đen dừng lại trước mặt 2 người. Lãnh Hàn Dục Phong bước xuống, nhìn mẹ mình trước:
- Mẹ! Mẹ bị thương chỗ nào sao? Sao lại đến bệnh viện?
Vừa nãy anh nghe mẹ gọi điện bảo đến bệnh viện đón bà, tưởng bà bị làm sao, phóng xe hơn trăm cây số để đến nhanh nhất có thể.
- Mẹ không sao! Là cô nhóc Thiên Nhi này!
"Thiên Nhi sao?" Anh ngờ ngợ vì nghe thấy cái tên này, nghe ở đâu rồi nhỉ? Dục Phong cúi xuống nhìn cô, khóe môi cong lên 1 đường hấp dẫn
- Lại gặp nhóc rồi ha!
Giọng anh có chút dịu dàng hơn. Điều đó khiến mẹ anh sửng sốt
- Con quen con bé sao?
- Gặp 1 lần
Thiên Nhi gặp lại anh, chính là rất vui a! Hai mắt sáng rực lên như bắt được vàng. Cô ngây ngô cười nhìn anh:
- Chú đẹp trai! Lại gặp chú rồi! Lần này cho cháu biết tên chú nha!
- Lãnh Hàn Dục Phong. Nhớ nha nhóc!
Mẹ anh đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nuoi-a-yeu-duong-thoi-nao/983918/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.