Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Kiến Quân bị doạ đến giật mình, lập tức quyết định về sau cũng không làm chuyện ngu ngốc như vậy. Anh không dễ gì mới có sinh mạng lần hai, nên rất tiếc sinh mạng của mình.
Lần này tâm huyết dâng trào, cũng may không vượt quá sức chịu đựng của anh, nếu không thì tiêu rồi. Anh ngồi yên một lúc, ổn định lại thì cũng không rảnh để tới thăm sân trong nông trại như thế nào, quan trọng là đoàn xe đi trước.
Đến thời điểm tới đoàn xe, giao nhận xong thì anh lên xe. Đội trưởng Lưu mở cửa, dĩ nhiên anh nheo mắt nhắm lại nằm nghỉ, tranh thủ lúc này tới nông trại xem thử. Anh thấy một vũng nước lớn ở đất trống trước cổng sân, đống cỏ dại nằm la liệt, còn có mấy chục con cá chép. Con nhỏ thì bằng cái tăm xỉa răng, con lớn thì bằng ngón tay, thậm chí còn có con rắn bông nặng một kg.
Có một con cá hơn một ký, còn lại đều nặng hơn hai trăm rưỡi gram hoặc nửa ký. Vì anh bắt chúng tới đây, cũng chưa mở khối nuôi trồng, cho nên chúng vốn còn sống và nhảy lạch đạch giờ lại trở thành cá chết và rắn chết.
Gom mấy con cá bông nhỏ kia lại, tổng cộng cũng nặng hơn nửa ký, đem bỏ vào thùng, ra suối lớn rửa sạch sẽ rồi mần con cá lớn rồi dùng muối ướp lên.
Con cá nhỏ được chiên trên chảo, chín vàng và giòn xốp, thơm ngào ngạt.
Nhưng anh nghĩ lại còn rùng mình, sau này anh sẽ không làm chuyện như vậy nữa. Điều này quá bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nong-truong-thap-nien-70-he-thong/3867894/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.