"Nhưng mà, hu hu hu, nhị ca, đệ không muốn nghèo, trước kia tiêu tiền như nước, chưa bao giờ biết nghèo hóa ra lại đáng sợ như vậy."
“... Không sao, chúng ta còn có đại ca, hiện tại đại ca ở chung thuyền với chúng ta, chúng ta có thể ké đại ca trở về cuộc sống phú quý.”
...
Hai người lén lút nói chuyện ở phía sau, tự an ủi động viên lẫn nhau.
Phía trước, Trương Trường Tri như là nghĩ đến cái gì, đột nhiên dừng bước, xoay người nhìn về phía hai đệ đệ.
Hai người bị dọa hết hồn, vội hỏi: "Đại ca, làm sao vậy?”
Vì sao đột nhiên có dự cảm xấu...
Trương Trường Tri chờ bọn họ đến gần, hạ giọng: "Cái đó... các ngươi còn bao nhiêu tiền? Bởi vì là đầu tư tổng thể, cho nên tiền hoa hồng lúc trước cần trả lại cho Dung Chiêu.”
Trương Trường Hành: "???”
Trương Trường Tri: "Không sao không sao, cũng không nhiều, Dung Chiêu xóa bớt cho chúng ta số lẻ, tổng cộng là một vạn năm ngàn lượng, ta đã đáp ứng hắn rồi."
Trương Trường Ngôn: "???”
Con mẹ nó đầu tư nghiện rồi đúng không!
Đừng ngăn cản ta, ta bây giờ muốn tát đại ca!!
…
Trương gia.
Trương Trường Tri không thích tiền, cho nên hắn căn bản cũng không có bao nhiêu tiền, vét sạch toàn bộ gia sản, lại học theo Trương Nhị và Trương Tam đem đồ đạc trong phòng đi cầm cũng chỉ có thể gom góp được năm ngàn lượng.
Về phần Trương Nhị Trương Tam, túi quần còn nhẵn mịn hơn mặt, kiên trì đến bây giờ không còn nợ đã là không tệ rồi.
Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5073037/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.