Dung Chiêu thở dài: "Ai, trốn không thoát đâu.”
Hiệu suất của Trương Đại thấp đến thái quá, Dung Chiêu cảm thấy nếu không phải mình thả tín hiệu cho hắn, phỏng chừng hai tên ngốc Trương Nhị và Trương Tam thật sự có thể gạt được đại ca nhà bọn họ.
Ba huynh đệ nhà họ Trương này.
Lão Đại giảo hoạt, lão Nhị gió chiều nào theo chiều nấy, lão Tam thì khờ khạo.
Hai người càng lúc càng tuyệt vọng.
Mà lúc này, Trương Trường Tri đi vào, bước chân mang theo gió.
Hắn đen mặt, trong mắt là phẫn nộ không kiềm chế được, tầm mắt đảo qua, lạnh lùng nhìn Trương Nhị cùng Trương Tam, hung hăng tới mức hai người run rẩy một cái.
Trương Trường Tri hừ lạnh: "Trở về sẽ thu thập các ngươi!”
Hai người đồng loạt giật mình.
Trương Trường Tri nhìn Dung Chiêu, ngoài cười nhưng trong không cười: "Dung thế t.ử đây là làm cái gì? Ngươi có gì cần nói với hai đệ đệ bất tài của ta thế?”
Lời này nghe rất khách khí, ngữ khí lại cực kỳ giận dữ.
Dung Chiêu nghe vậy, lộ ra nụ cười, mạnh mẽ ngồi xuống, "Trương Đại công t.ử nếu tò mò, vậy cùng nhau tâm sự?"
Cô là thế t.ử An Khánh Vương phủ, địa vị tự nhiên cao hơn Trương Đại.
Trương Trường Tri vẻ mặt lạnh như băng, hắn nhìn sổ sách trên bàn, lại nhìn ngân lượng sáng lóa đặt bên cạnh, trong lòng đã có suy đoán…
Bọn họ hợp tác kinh doanh.
Hơn nữa chỉ sợ là đã bắt đầu hợp tác từ rất sớm.
Trương Trường Tri lúc này còn đứng ở cửa, thấy Dung Chiêu thái độ thản nhiên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5073027/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.