Vừa đáng hận lại đáng ghét.
Dung Chiêu hít sâu một hơi, cô tiến lên một bước, cung kính hành lễ: "Khởi bẩm Hoàng thượng, Dung Chiêu cuối cùng quyết định dùng nữ t.ử không đơn thuần là vì tòa soạn báo, cũng là vì Đại Nhạn!"
Mọi người: "...”
Lý do này thật sự là cường đại.
Trương thừa tướng cười trào phúng: "Vì Đại Nhạn? Vì Đại Nhạn như thế nào?”
Dung Chiêu đứng thẳng dậy, cung kính nói: "Xin Hoàng thượng cho phép Dung Chiêu trần thuật, cũng xin Hoàng thượng cho phép thần mang một vật vào triều đình.”
Vĩnh Minh Đế trầm mặc một lát, gật đầu: "Có thể.”
Vì thế, có người nâng một cái giá đi vào, đặt ở trên triều, trên giá khảm móc đồng, là bản phóng đại sổ sách hội viên Phúc Lộc Hiên, giấy còng được trải ở trên giá.
Dung Chiêu điều chỉnh góc độ, chữ viết phía trên hướng về phía Vĩnh Minh Đế.
Tư thế này của cô làm cho các bá quan sửng sốt, lập tức không hiểu ra sao, hoàn toàn không rõ cô muốn làm cái gì.
Trương thừa tướng trầm mặt.
Dung Chiêu này quả nhiên là có chuẩn bị mà đến!
Những thứ này cũng không phải ngày một ngày hai có thể chuẩn bị, Dung Chiêu tất nhiên là đã sớm bắt đầu chuẩn bị, thậm chí thời gian còn trước khi phát hành nhật báo hôm qua.
Trương thừa tướng thậm chí sinh ra một ý niệm kỳ quái trong đầu… Những thứ này thật sự không nằm trong kế hoạch của Dung Chiêu sao? Lão lắc đầu.
Không có khả năng, Dung Chiêu tuyệt đối không có khả năng nghĩ sâu xa như vậy.
Lão hít sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5073001/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.