Trương Trường Ngôn: "Cút…”
Dung Chiêu: "Ngươi không ăn?”
Nói xong cô liền muốn thu hồi đũa.
Trương Trường Ngôn rút đũa ra, hít sâu một hơi, xoay người về hướng ông chủ tiệm mì hô to: "Cho ta thêm một phần thịt!"
Hắn mà còn tin tưởng đồ ch.ó Dung Chiêu này.
Hắn chính là heo!
Bữa cơm này, Trương Trường Ngôn tức giận đến mức ăn ba bát mì.
Mà công tác chuẩn bị đã xong xuôi, ngày hôm sau tòa soạn báo chính thức khai trương.
…
Ngày hai mươi tháng mười, năm Vĩnh Minh thứ hai mươi lăm.
Ngày hôm nay vốn không có gì khác với thường ngày, nhưng khi nhân viên giao hàng của Đoàn Đoàn bắt đầu hoạt động sôi nổi trên đường phố kinh thành, một nhóm người khác cũng đột nhiên hoạt động tất bật trên đường phố.
Bọn họ thống nhất mặc áo bông màu xanh rất dày, đầu đội mũ thêu hai chữ "Báo đồng*", trên cánh tay khoác một xấp giấy thật dày, mặt trên viết chữ dày đặc.
Báo đồng: trẻ bán báo
Bọn chúng tắm táp sạch sẽ, sắc mặt hồng hào, giày cũng là giày mới, chạy nhảy khắp nơi, vô cùng linh hoạt.
Trên tay bọn chúng giơ một tờ giấy, xuyên qua đường phố…
"Bán báo đây!"
"Bán báo đây!"
“Lang quân, mua một tờ báo không? "Đại nương, mua một tờ báo không?"
…
Sự xuất hiện của bọn chúng lập tức thu hút sự chú ý của vô số người.
“Đây là cái gì?”
“Đây chính là thứ mới mẻ mà nhân viên giao hàng của Đoàn Đoàn nói hôm qua sao?”
"Nhật báo là gì vậy, trên đó viết gì?"
“Chẳng lẽ không phải là tờ rơi quảng cáo sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5066487/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.