Dung Vĩ không biết cô muốn phá cục như thế nào, nhưng trong lòng Dung Chiêu đã có đáp án.
Vậy thì dùng phương pháp mạo hiểm nhất đi.
Ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, Dung Chiêu thu hồi tâm tư, nhìn về phía Bùi Tranh, nhếch khóe miệng: "Đúng vậy, Nhị hoàng tử, ta không muốn tham dự đoạt đích, nhưng lại căn bản không có lựa chọn, cục diện hiện giờ điện hạ vốn là có tỷ lệ thắng lớn nhất, ta cũng nên dệt hoa trên gấm.”
Khuôn mặt lãnh khốc của Bùi Tranh đột nhiên lộ ra nụ cười, người càng lạnh lùng cười rộ lên càng đẹp mắt.
Hắn nhìn Dung Chiêu, thanh âm thân thiện lại nghiêm túc: "Không, A Chiêu không phải dệt hoa trên gấm, ngươi vĩnh viễn là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.”
Bùi Tranh trước nay đều rất cẩn thận.
Lúc trước lên kế hoạch ám sát vốn là vạn vô nhất thất, nhưng vẫn bố trí chút manh mối chỉ hướng lão Tam, chính là vì tránh cho Dung Chiêu không c.h.ế.t, hoặc là có người tra được cái gì.
Dung Chiêu tìm được đường sống trong chỗ c.h.ế.t khiến hắn rất kinh ngạc, dù sao hắn biết Dung Chiêu căn bản không mang theo hộ vệ!
Việc đã đến nước này, thất bại chính là thất bại, cũng may hắn đã chuẩn bị chu toàn.
Hôm nay xem ra, nước cờ này lại có hiệu quả, ông trời cũng đang trợ giúp hắn.
Ánh mắt Bùi Tranh càng thêm ôn hòa.
Dung Chiêu cười cười.
Trách không được người này có thể lung lạc nhiều thế lực như vậy, khi hắn thật lòng muốn lôi kéo ai, trong mắt đều là ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5063846/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.