Nếu bọn họ đoạt đích thành công, trở thành tân đế, lại là cổ đông của tòa soạn báo, vậy tòa soạn báo này sẽ chỉ thuộc về một người!
Nếu thành công sẽ sở hữu tòa soạn báo, nếu thất bại vẫn sẽ lưu lại dấu vết.
Không thể không nói, Dung Chiêu rất dễ dàng nắm được tâm tư bọn họ, khiến cho bọn họ động tâm với vụ làm ăn này.
Cho dù có nguy hiểm.
Nhưng chỉ cần đáng giá, nguy hiểm mấy cũng không sợ.
Thế gian này vốn không có bất kỳ chuyện gì là không có nguy hiểm, bọn họ dám đoạt đích đã là nguy hiểm lớn nhất, đạp lên đầu vô số người phía sau!
Hơn nữa, sau khi thật sự tham dự, chưa chắc không thể khiến cho việc làm ăn này nghiêng về phía mình.
Đương nhiên, chần chờ vẫn là thật.
Dù sao chuyện này ảnh hưởng trọng đại, hơn nữa còn hợp tác cùng hai huynh đệ đang tranh đấu…
Việc này không giống việc tứ đại thân vương lúc trước hợp tác với nhau, ba người bọn họ chính là trung tâm của mâu thuẫn, là căn nguyên của vấn đề.
Mấy người chậm rãi nhận lấy thịt nướng, vừa suy nghĩ sâu xa vừa im lặng ăn.
Mùi vị thịt nướng lan tỏa trong miệng, bọn họ lại thưởng thức không ra bao nhiêu mỹ vị, tâm tư trăm chuyển ngàn hồi.
Dung Chiêu ăn thịt nướng, nhẹ nhàng cười nói: "Ba vị điện hạ, không vội, chuyện này có thể trở về từ từ suy nghĩ, đồng ý hay không Dung Chiêu cũng sẽ không để ý."
Dừng một chút, cô nghiêng đầu, chớp chớp mắt, vô tội nói: "Chỉ là ta đã nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5063840/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.