Thanh âm Dung Chiêu trong trẻo: "Chuyện chúng ta phải làm vốn trái ngược với rất nhiều người trong thế đạo, chúng ta muốn huệ dân lợi dân, có rất nhiều người chỉ trích chúng ta, chẳng lẽ đây là lỗi của chúng ta ư? Chẳng lẽ thế đạo này không chấp nhận được người thanh lưu chân chính? Chẳng lẽ chúng ta phải để ý cái nhìn của những người hạn hẹp như bọn họ? Nếu là như vậy thì sớm ngày rút cổ phần đi."
Ba chữ "chẳng lẽ" làm bọn họ giác ngộ.
Mọi người lại ngơ ngác nhìn Dung Chiêu, hiển nhiên bị những lời này hỏi đến mơ hồ.
"Kế hoạch Đoàn Đoàn hiện tại đã bắt đầu, bây giờ mà dừng tay thì chỉ còn lại tiếng c.h.ử.i mắng, chúng ta không chỉ phải tiếp tục, còn phải làm thật tốt, nói cho những người đó biết ai mới thật sự là suy nghĩ hạn hẹp."
Cô liếc một lượt tất cả người ở đây, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho nên các ngươi đã chuẩn bị cùng ta đón nhận phong ba và những lời bàn tán, làm người thanh minh trên thế gian hay chưa?"
Lúc trước là tuyên truyền giác ngộ, hiện tại lại là mưa phùn gió hòa.
Hai giọng điệu trái ngược nhau, mang theo một sức mạnh không nói nên lời, làm cho những người trẻ tuổi trong lòng vẫn còn chí khí không nhịn được tim đập liên hồi, lập tức nhiệt huyết dâng trào.
Bọn họ có muốn không? Đương nhiên là muốn
Nếu không muốn, bọn họ cũng sẽ không tham gia kế hoạch Đoàn Đoàn, nếu không muốn, bọn họ cũng sẽ không ngồi ở chỗ này, nếu không muốn, bọn họ cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5061186/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.