“Đó là cái gì?”
“Không biết.”
“Nhiều thế gia công t.ử như vậy, hơn nữa còn là Dung thế t.ử dẫn đầu, chắc là một vụ làm ăn lớn.”
“Vậy thì sao? Không liên quan gì đến chúng ta, dù sao ta cũng không có nhiều ngân lượng để tiêu phí như vậy.”
…
Đối với dân chúng mà nói, không có tin gì hay ho đặc biệt, cho nên chỉ nghị luận một chút rồi cho qua.
Dù sao, cho dù là Phúc Lộc Trang hay Phúc Lộc Hiên cũng không dính dáng gì đến bọn họ.
Kế hoạch Đoàn Đoàn này suy cho cùng cũng vậy.
Muốn kiếm tiền cũng là kiếm của những hào môn đại tộc kia, bọn họ là những bách tính bình dân, thật sự không có tiền để tiêu phí.
Đối với một số thế gia công t.ử còn lại...
“Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì? Tại sao lại có nhiều người hợp tác cùng Dung Chiêu như vậy?”
“Nói là buôn bán nhỏ, hình như có liên quan đến điểm tâm của Phúc Lộc Hiên.”
“Đây mà là buôn bán sao? Nghe đã thấy không có tiền đồ.”
“Ta cũng không tham dự, thương nhân rất mất mặt, chúng ta cứ chờ xem, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tiền đồ làm quan của bọn họ.”
“Ha ha ha, như vậy càng tốt, vừa lúc nhường đường cho chúng ta.”
"Thanh lưu mới là chính đạo, buôn bán gì đó đều là tục khí, những người đó điên rồi mới đi theo Dung Chiêu, sớm muộn cũng hối hận!"
…
Những người này bàn tán cho vui, mà có vài người lại liên quan đến cơm áo gạo tiền.
Trịnh Trụ T.ử là một người bán hàng rong đi khắp hang cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5061176/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.