Trương Trường Ngôn: "Cũng là của đệ.”
Trương Trường Hành gặm bánh ngô, cảm giác hạnh phúc vẫn như cũ…
“Ngon thật.”
Huynh đệ Dung Chiêu của bọn họ bỏ ra số tiền lớn xây dựng Phúc Lộc Trang tốt như vậy, vậy mà chỉ cần bọn họ đầu tư bốn vạn lượng, tiền này bọn họ nhất định phải bỏ ra, bỏ ít hơn thì đúng là không ra gì, quả thực như ăn không uống không.
Vì xuất tiền, hiện tại cuộc sống khổ một chút, ăn chút bánh ngô có tính là gì? Tương lai rạng rỡ, tiền đồ vô lượng đang chờ bọn họ!
Có huynh đệ tốt hỗ trợ, ngày lành sắp tới rồi.
Cùng lúc đó, trong một tiểu viện bí ẩn ở núi sau An Khánh Vương phủ.
Tuân đạo trưởng cực kỳ kích động: "Dung thế tử, thật sự không nghĩ tới có thể dùng những thứ này tạo ra lưu ly, phí tổn lại rẻ như thế!"
Dung Chiêu cũng rất hài lòng, cười gật đầu: "Cho nên những đạo trưởng có tham gia nghiên cứu đều được thưởng một trăm lượng bạc, tất cả đạo đồng, học đồ phát năm mươi lượng bạc, những nghệ nhân phụ giúp cũng được thưởng năm mươi lượng bạc."
“Ôi…”
“Tạ thế tử!”
Đầu tiên là tiếng hít thở thật mạnh, sau đó là tiếng cảm ơn mừng như điên.
Dung thế t.ử đối với bọn họ tốt như vậy, bọn họ nên tiếp tục cố gắng, tiếp tục nghiên cứu phát triển, mà đây vốn cũng là hứng thú của bọn họ.
Dung Vĩ nuốt một ngụm nước miếng, hỏi: "Chúng ta chế tác lưu ly bán sao? Chi phí thấp như vậy, bán đi nhất định có thể kiếm lời lớn.”
Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5061170/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.