Đùa gì vậy, cùng hắn ăn cơm? Đó không phải là bảo hắn trả tiền sao? Lời này của hai người nhìn như quan tâm lẫn nhau, vừa thương lượng công việc vừa ăn trưa, lại ngoài sáng trong tối ám chỉ đối phương mời khách.
Nhưng Bùi Quan Sơn nghèo, Bùi Thừa Quyết cũng không có tiền.
Vì thế Bùi Thừa Quyết dứt khoát nói: "Vậy Bùi thế t.ử mời ta dùng bữa đi.”
Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Thế nào? Bùi nhị công t.ử không có tiền?”
Lời này cũng có chút trào phúng, nếu như vì mặt mũi, tất nhiên không có khả năng thừa nhận, dù sao bọn họ đều là thế gia công t.ử phong quang tế nguyệt.
Nhưng mà Bùi Thừa Quyết gật đầu: "Đúng vậy, ta không có tiền.”
Bùi Quan Sơn: "...”
Hắn bị nghẹn một lúc lâu, rốt cục phun ra hai chữ: "Không mời.”
Bùi Thừa Quyết tiếc nuối thở dài: "Vậy uống trà đi.”
Hai người bọn họ lúc này đứng trước cửa trà lâu, so với ăn cơm, đương nhiên vẫn là uống trà rẻ hơn.
Bùi Quan Sơn không phản đối, hai người đi vào quán trà.
Thân là công t.ử vương phủ, là kinh thành song kiệt, hai người không nghèo đến mức ăn không nổi cơm, chỉ là tình hình trước mắt có hơi túng quẫn, không muốn mời đối phương ăn mà thôi, có cảm giác bị người mình ghét chiếm tiện nghi.
Hai người ngồi xuống, tiểu nhị dâng trà lên, những người khác cũng bị đuổi ra ngoài, bọn họ lúc này mới nói chính sự.
Bùi Thừa Quyết: "Bùi thế tử, kế hoạch Đoàn Đoàn kia ngươi còn muốn gia nhập không?"
Bùi Quan Sơn cười lạnh: "Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5059433/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.