Dung Chiêu vươn một bàn tay, vô cùng thẳng thắn: "Năm lượng bạc.”
Dung Vĩ: "...”
Ông hít một hơi khí lạnh, thiếu chút nữa hoài nghi mình nghe lầm.
Năm lượng bạc...
Dung Chiêu hôm nay cùng tứ đại thân vương ăn cơm ở Đức Thuận Hiên, Đức Thuận Hiên kia giá cả cực cao, năm lượng bạc này sợ là ở Đức Thuận Hiên cũng không gọi được một bàn đồ ăn!
Tên này thậm chí ngay cả tiền cơm cũng không mang theo, đây là chắc chắn tứ đại thân vương sẽ trả tiền giúp cô sao? Dung Vĩ cả người đều không khỏe.
Ông giơ tay lên ôm n.g.ự.c mình.
Dung Chiêu cũng hành lễ: "Phụ thân, vậy hài nhi cáo lui trước.”
Nói xong cô xoay người rời đi.
Dung Vĩ lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng lên tiếng: "Ai, chờ một chút!”
Thấy bóng lưng Dung Chiêu và người hầu đã biến mất, ông cầm lấy cái hộp bên cạnh nhét vào tay Tạ Hồng.
"Chỗ này có bốn vạn lượng, ngươi mau đuổi theo thế tử, lát nữa nếu cần thì lấy ra. Thời gian không kịp, ta tạm thời chỉ gom góp được chừng này, bảo tứ đại thân vương khoan hồng một chút, bổn vương sẽ từ từ trả.”
Tạ Hồng ngẩn người, nhanh chóng tiếp nhận hộp ngân lượng đuổi theo Dung Chiêu.
Vương gia còn nói mặc kệ, rõ ràng là sợ thế t.ử không có tiền trả.
Lúc Tạ Hồng đuổi theo ra cửa, xe ngựa của Dung Chiêu đã rời đi, lão chỉ có thể ngồi một chiếc xe ngựa khác đuổi theo, rốt cuộc chậm một bước, không giao được hộp ngân lượng cho thế t.ử trước khi tiến vào Đức Thuận Hiên.
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5052229/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.