Hắn vẫn phải tìm hiểu.
“Tuân lệnh.”
…
Sáng sớm ngày hôm sau.
Dung Vĩ dậy sớm, đứng ngồi không yên.
Ông quay đầu hỏi Tạ Hồng: "Thế t.ử rời giường chưa?”
Tạ Hồng lắc đầu.
Dung Vĩ gấp đến độ đứng lên đi lòng vòng: "Sao nó không vội chút nào nhỉ? Biện pháp kia của nó thật sự có hiệu quả sao?”
Tạ Hồng cũng vẻ mặt lo lắng.
Bọn họ đợi chừng một canh giờ, Dung Chiêu rốt cục chậm rãi đi tới tiền viện.
Nha hoàn đưa lên một phần điểm tâm, Dung Chiêu chậm rãi ăn.
Dung Vĩ nhịn không được nói: "Con thật sự không lo lắng không có người đến Phúc Lộc Trang đặt tiệc sao?”
Dung Chiêu nuốt thức ăn trong miệng, vẻ mặt bình tĩnh: "Không lo lắng.”
Cô uống một ngụm nước, tiếp tục nói: "Bởi vì không thể không có người tới đặt tiệc, hôm nay Phúc Lộc Trang sẽ rất bận rộn.”
Dung Vĩ: "...”
Con thật đúng là quá tự tin.
Ông cười trào phúng: "Nếu không có người, ta xem con khóc như thế nào, con lừa Trương Tam không cần trả hai vạn lượng, nhưng tứ đại thân vương vẫn còn tám vạn lượng!”
Tuy rằng ông trào phúng, nhưng trong lòng lại không khỏi đắc ý.
Nữ nhi này của ông tuy rằng không đáng tin cậy, hay làm cho người ta sốt ruột, nhưng con trai thứ ba của lão đối thủ Trương thừa tướng hiển nhiên càng ngu xuẩn hơn.
Nghĩ tới đây, ánh mắt ông nhìn Dung Chiêu nhu hòa hơn, thái độ cũng mềm mỏng.
Dung Vĩ quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5046967/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.