“Muốn xây dựng một khu vườn đẹp như vậy quá đắt, nhưng thuê Phúc Lộc Trang chỉ sợ cũng không rẻ.”
“Gia gia, con còn muốn ăn thịt viên cua và lẩu chua cay.”
“Nếu nhà ai tổ chức yến hội ở đây, có thể có thịt Đông Pha ăn, ta nhất định phải tới tham gia.”
“Pháo hoa kia rốt cuộc là vật gì? Chế tạo như thế nào? Thật sự là chưa xem đã nghiền.”
"Pháo hoa quả thật đẹp mắt, không biết có thể chỉ thuê pháo hoa hay không, đốt hơn nửa canh giờ xem cho đã!"
“Còn chưa biết giá pháo hoa bao nhiêu, sợ rằng cũng không rẻ…”
…
Trên xe ngựa Trương thừa tướng.
Trương thừa tướng đen mặt ngồi đó, sắc mặt rất không tốt.
Bữa tiệc này quả thật vô cùng xa hoa lãng phí, nhưng cuối cùng tình hình biến đổi, Dung Chiêu muốn mượn khu vườn này kiếm tiền.
Kinh doanh vốn có chút mất mặt, nhưng đối phương có lý do "hiếu thuận", "phục vụ mọi người", "không thể lãng phí khu vườn", "trả nợ", vậy thì tuyệt đối không mất mặt, ngược lại còn khiến người ta kính nể.
Vì dỗ phụ thân vui vẻ mà vay tiền, mở cửa kinh doanh để trả nợ, còn là một vụ làm ăn rất có tính sáng tạo như thế!
Lại nhìn cảnh trí Phúc Lộc Trang, mỹ thực trên bàn, pháo hoa nở rộ...
Thế t.ử An Khánh Vương thật sự là một bại gia t.ử ngu xuẩn sao? Nghĩ tới đây, cả người Trương thừa tướng đều không khỏe!
Trương Trường Hành thở dài: "Dung thế t.ử như vậy, sợ không có cách nào dùng lý do xa hoa lãng phí để công kích hắn.”
Trương Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5046957/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.