"Hạ Viên có hai hồ nước nối liền với nhau, trồng đầy hoa sen để du khách có thể chèo thuyền trên hồ."
“Thu Viên lá rụng khắp nơi, trên cây treo câu thơ kinh sử, câu đối, câu đố câm, có thể cung cấp cho khách nhân giải đáp.”
“Đông Viên đều là cảnh tuyết rơi, có rất nhiều hạng mục vui chơi như ném bình, b.ắ.n tên, khách nhân nếu muốn chơi thì có thể đến.”
Cảnh sắc làm cho các vị đại nhân trừng to mắt.
Cái này cũng quá xa hoa đi!
Đem bốn mùa xếp vào cùng một khu vườn là việc xa hoa cỡ nào? Trương Tam công t.ử Trương Trường Ngôn trong đầu dường như quanh quẩn mấy chữ… Nhiều tiền quá, thật sự rất nhiều tiền, khẳng định phải tốn rất nhiều tiền!
Dung Chiêu ngượng ngùng: "Trước mắt vẫn làm chưa tốt, còn cần thời gian để cải thiện, hi vọng các vị đại nhân đừng ghét bỏ.”
Cái này còn cần cải thiện?!
“Sao có thể? Cảnh trí này chưa từng nghe thấy, bố cục xảo diệu, thế t.ử hao tâm tổn trí rồi.”
“Ta thấy câu thơ treo ở Thu Viên rất hay, đã không thể chờ được muốn đi du ngoạn.”
“Vẫn là Đông Viên được lòng ta nhất, buổi tối thời tiết nóng bức, vừa thấy Đông Viên liền cảm thấy mát mẻ.”
…
Rất nhiều người là vì xem kịch hay mà đến, nhưng lúc này khen ngợi lại cực kỳ chân tình.
Một bữa tiệc như thế...
Chậc chậc, Dung thế t.ử quả nhiên là ngang ngược.
Kinh thành vật giá đắt đỏ, địa bàn cũng không lớn, rất nhiều quan to quý nhân chỉ ở trạch viện bậc một, bậc hai, cho dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-no-tram-trieu-cua-van-vo-ba-quan-khong-the-chet/5045820/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.