Vừa nói xong, cô liền phóng lên phòng, không đợi cho ai xen vào bất kì câu nào. Tốc độ biến mất của cô khiến mọi người đều kinh ngạc trừ Quan lão đại. Ông không có dấu hiệu nào bất ngờ về chuyện này cả, bởi vì ông biết thân thủ con gái mình rất tốt và ông rất tự hào về điều đó 
Lúc Quan Sơ Nguyệt bước xuống nhà đã không thấy đám người kia đâu, chắc là rời đi rồi cũng nên. Cô cũng không bận tâm lắm liền lái xe phóng đến quan bar 
- Đại mỹ nhân đã lâu không gặp 
Cô bạn thân của Sơ Nguyệt lên tiếng, người này tên Ôn Đình Ngọc cũng là cô bạn thân từ bé của cô. Cha của Đình Ngọc là một trong những người anh em tốt của cha cô 
- Đại mỹ nhân đến đây 
Quan Sơ Nguyệt và Ôn Đình Ngọc nhìn nhau rồi bật cười ha hả. Hành động của hai người bọn họ đã lọt vào tầm mắt của một đám người nào đó, họ chăm chú nhìn theo hai cô gái đang bước vào quán bar, đôi mắt không khỏi hiện lên tia đố kỵ 
- Người mà cậu nói, là bạn cha cậu sao? 
Ôn Đình Ngọc thắc mắc, cô được Sơ Nguyệt kể qua chuyện vừa xảy ra lúc sáng:” Nếu như vậy, chẳng phải là lớn tuổi rồi sao? Không lẽ ông ta muốn làm trâu già gặm cỏ non sao?” 
Đình Ngọc nhăn mặt nhìn Quan Sơ Nguyệt 
- Không phải, nhìn anh ta chỉ hơn 30 thôi, nhưng mà rất soái nha 
- Hơn 30 thôi á, còn rất soái, Sơ Nguyệt à, như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560882/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.