Mặt của Lý Chi Nghi lúc trắng lúc xanh, nhưng vẫn nhất quyết chối cãi:” Dì à, con không có. Không phải mà, là cô ta vu oan cho con, con không biết mà. Cô phải tin con”
Vị phu nhân kia nghe Lý Chi Nghi một mực cự cãi liền lắc đầu thở dài, hai mắt bà ấy ngập tràn nỗi thất vọng nhìn vào cô ta:” Chi Nghi, dì không ngờ con lại như vậy. Con thật làm dì thất vọng”
Sau đó bà quay sang mỉm cười ái náy nhìn Quan Sơ Nguyệt và Ôn Đình Ngọc:” Hai vị chuyện này thật tình là lỗi của con bé, tôi thay nó nói lời tạ lỗi với hai người. Tôi biết không thể cầu xin hai người tha lỗi cho nó nhưng mà cũng mong hai người nhẹ tay một chút”
- Phu nhân, đây không phải là lỗi của bà. Hà cớ gì bà phải xin lỗi giùm cho cô ta
Ôn Đình Ngọc mỉm cười đáp lại rất lịch sự. Cô không ngờ trong cái nhà vẫn còn có người nói chuyện lý lẽ. Quan Sơ Nguyệt lạnh lùng liếc sang cả nhà họ Lý đang khúm núm đứng đó, cô nhếch môi cười khinh bỉ rồi quay lại nhìn người phụ nữ kia
- Vị phu nhân này, chuyện này vốn chẳng liên quan gì đến bà cả. Cháu có thể nể tình không đánh chết cô ta nhưng chuyện cháu muốn làm chính là dồn cả nhà cô ta vào chỗ chết
Trừ Ôn Đình Ngọc ra, cả đám người ở đó không khỏi rùng mình trước lời nói của cô. Họ biết, chỉ là việc Quan Sơ Nguyệt muốn làm đều sẽ thực hiện được. Ông bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560851/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.