Hai tay cô thoăn thoắt cởi bỏ cà vạt rồi từ từ tháo từng cúc áo của ông ra. Sau đó cô nhanh chóng di chuyển xuống tháo bỏ thắc lưng lẫn quần dài của người đàn ông trung niên kia ra
Bàn tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve cây gậy khiến nó dần dần cứng lên
" a a"
Người đàn ông kia khẽ rên lên vì kích thích. Ông ta nhanh chóng đè cô xuống thân dưới của mình, xé toang đi chiếc váy cô ta đang mặc trên người làm rơi xuống dưới đất
Bàn tay thô ráp liên tục xoa nắn đôi gò bồng khiến cho cô rên rỉ
" Ưm... ưm a a.. nhẹ... nhẹ một chút.."
__________
Bên kia, Quan Sơ Nguyệt hiện đang làm thủ tục xuất viện. Cô được cha mẹ đến đón rồi nhanh chóng được đưa về nhà
Đang nằm trên giường thì cô liền nhận được tin nhắn của Ôn Đình Ngọc:" Sơ Nguyệt, thật xin lỗi hôm nay mình không đến đón cậu được"
Giọng nói của cô ấy khàn khàn, nghe thì cô liền biết đêm qua cô ấy đã làm gì liền lên tiếng trêu chọc
- Không xuống giường được sao?
Giọng nói pha lẫn sự lơ đãng của Sơ Nguyệt khiến cho Đình Ngọc không khỏi nghĩ lại chuyện tối qua mà đỏ mặt
- A a a không được chọc mình
- Được rồi, không chọc cậu
Ôn Đình Ngọc nghe cô nói như vậy liền thở hắc ra:" Khi nào rảnh thì mình sẽ đến thăm cậu. Dạo này có hơi nguy hiểm, tốt nhất là cậu đừng nên ra ngoài"
- Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560822/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.