Sơ Nguyệt
Ôn Đình Ngọc tay đỡ cái bụng lớn tươi cười bước đến chỗ bọn cô, theo sau cô ấy còn có Bạch Hàn
- Lâu quá mới gặp cậu
Quan Sơ Nguyệt mỉm cười ôm lấy Đình Ngọc:" Đúng là rất lâu rồi mới gặp cậu, cũng gần 3 4 tháng gì đó rồi"
Ôn Đình Ngọc nghe cô nói vậy liền liếc nhìn sang chồng mình:" Không phải là ai đó không cho mình ra ngoài sao?"
- Là anh muốn bảo vệ em thôi mà
Bạch Hàn bất đắc dĩ lên tiếng:" Chẳng phải là lo lắng cho em sao?"
- Nhưng mà anh có biết em ở nhà một mình chán lắm không? Hết ăn rồi ngủ, em sắp bị anh nuôi thành heo rồi
Ôn Đình Ngọc trừng mắt nhìn Bạch Hàn nói, càng nói lại càng uất ức đến mức rơi cả nước mắt
- Đình Ngọc, đừng khóc mà. Không tốt cho cậu và em bé đâu
Quan Sơ Nguyệt khẽ xoa lưng cô lên tiếng an ủi lại nghe Đình Ngọc nói tiếp:" Biết ngay mà, chỉ có cậu thật lòng yêu thương mình, ai kia làm gì có chứ? Sớm biết có ngày hôm nay, năm đó mình sẽ không lấy chồng sớm như vậy"
- Cậu đừng buồn, mình thấy Bạch Hàn cũng thương cậu lắm mà
- Ngọc, đừng giận anh mà. Anh thương em nhất còn gì
Bạch Hàn kéo cô ra khỏi Sơ Nguyệt ôm cô vào lòng khẽ lên tiếng. Đình Ngọc tựa vào lòng anh được nước lấn tới:" Vậy anh phải để em ra ngoài"
Bạch Hàn bất đắc dĩ chịu thua trước cô liền nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560757/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.