" Anh bị điên à? Tôi không làm gì sai, tại sao tôi phỉ xin lỗi? Người nên xin lỗi đáng ra chính là mẹ và em gái của anh mới đúng. Tôi chưa bảo họ xin lỗi tôi thì thôi. Tại sao tôi phải xin lỗi ngược lại?"
Hà Tử Hy trừng mắt nhìn người đàn ông tưởng chừng rất quen thuộc trước mặt:" Chu Hắc Minh, lúc anh lấy tôi nah đã hứa cái gì với cha mẹ tôi? Chu Hắc Minh anh có làm được không?"
" Ha ha ha anh không làm được. Anh thà tin theo lời bịa đặt của mẹ và em gái mình mà không chịu nghe tôi giải thích. Anh thà tin người nhà của mình chứ không tin tôi. Ha ha ha đúng, nên tin người nhà chứ, người cùng chung một dòng máu. Tôi với anh chỉ là người dưng thì lấy gì mà tin tưởng đây?"
Cô ngồi xuống ghế bật cười tự chế giễu bản thân cũng chính là khinh thường anh. Cả một quá trình Chu Hắc Minh không hề lên tiếng lần nào, anh chỉ trầm mặc nghe cô nói
" Chu Hắc Minh, tôi chịu đủ rồi.
Lần đầu tiên vào 2 năm trước, cũng chính là lúc tôi vừa lấy anh được 8 tháng. Em gái anh vu oan cho tôi là đổ nước sôi vào nó, lúc đó anh thà tin nó chứ không thèm nghe tôi giải thích. Kết quả thì sao? Cũng là thời tiết như thế này, tuyết rơi như vậy tôi phải quỳ gối suốt một đêm bên ngoài trời, sáng hôm sau liền nhập viện. Nếu lúc đó anh chịu tin tôi thì đâu đến mức như vậy
Lần thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho/2560735/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.