Thẩm Tử Bối và Chung Thâm quen biết nhau nhiều năm, đây là lần đầu tiên xảy ra bất đồng ý kiến nghiêm trọng như vậy, trong lòng cả hai đều không dễ chịu.
Ngày thường Chung Thâm cư xử thân thiện, lúc tiếp xúc rất ít khiến mọi người xung quanh cảm nhận áp suất thấp, nhưng gần đây đến người bạn – nhị lão bản rất ít đến công ty cũng quan sát thấy anh có vấn đề.
Bạn thân vừa đến thì thấy anh mặt không biểu cảm đang ngồi nghe cấp dưới báo cáo, mọi người đều tan hợp rồi mà anh vẫn còn nâng má nhìn chăm chăm vào máy tính.
“Làm sao vậy, không kịp tiến độ à?”
Chung Thâm cười cười miễn cưỡng, lắc đầu: “Bạn nhỏ trong nhà gần đây rất không nghe lời.”
Bạn thân biết anh có một đứa cháu nhỏ, có một lần tình cờ nghe được tiếng nói bất cẩn thông qua loa điện thoại, nghe người đầu dây bên kia mang theo tiếng cười gọi chú nhỏ, giọng ngọt ngào êm ái. Con trai của bạn thân ba tuổi, đang trong thời kỳ càn quấy nghịch ngợm. Hắn sâu sắc hiểu rõ nuôi trẻ con có bao nhiêu khó khăn, chỉ có thể vỗ vỗ vai của Chung Thâm nói đùa an ủi: “ Không nghe lời thì đánh mông hù dọa nó một hồi đi.”
Có điều phiền não của Chung Thâm không kéo quá lâu, bởi vì Thẩm Tử Bối lần này ngoan ngoãn đến lạ, sau một tuần thì chủ động chạy về hòa giải rồi.
Thẩm Tử Bối đưa yêu cầu mỗi bên lùi một bước: em về nhà, chú nhỏ cũng đừng chuyển ra ngoài.
Cậu không tiếp tục nhắc lại việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-yeu-dau/247695/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.