Trợ lý Ngô buồn cười nhưng không dám cười
Bình thường phàm là chuyện Tứ gia không muốn làm thì không ai có thể ép được gia hết, bây giờ thì...
Tứ gia kì này đúng là tự mua dây trói mình rồi.
Tần Mặc Sâm vừa đồng ý thõa hiệp được một phút thì ánh mắt liền di chuyển, đột nhiên mở miệng nói: " Nấu cơm thật ra chỉ là một việc tốn thời gian mà thôi. Sau này chỉ sợ con không có thời gian để học "
Tô Khả Khả vội vàng nói: "Không đâu chú, con nấu cơm nhanh lắm, mười phút là xong hết rồi! Không chỉ vậy con còn có thể vừa nấu ăn vừa đọc sách, hồi còn ở Đào Hoa thôn con hay vậy lắm"
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
Tần Mặc Sâm trầm mặc vài giây sau đó đột nhiên hỏi cô: " Này nhóc, còn muốn ôm đùi chú không?" Tô Khả Khả nghe xong có chút phát ngốc, không hiểu tại sao tự nhiên hắn lại nhắc đến vấn đề này, tuy vậy cô vẫn nghiêm túc gật đầu: "Muốn chứ, chú thân là người có thân phận cao quý, mọi chuyện gặp dữ hóa lành, tùy tiện mua một căn nhà cũng là căn nhà là huyệt tâm của thành phố, một cái đùi lợi hại như vậy, con bằng lòng dùng sức mà ôm!"
Tần Mặc Sâm vốn dĩ chỉ muốn nghe hai chữ "bằng lòng" ai ngờ cô nhóc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-mang-nguoi-thieu-ta/1190817/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.