Ý cười hiện lên trong đôi mắt Tần Mặc Sâm, hắn hỏi: “Vậy chú có cần bái con làm sư phụ không?”
Tô Khả Khả nghe thấy lời nói của hắn, nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi trả lời một cách trịnh trọng khác thường: “Nếu chỉ học vẽ bùa thôi thì chắc cũng không cần phải bái sư nhập môn, bởi vì có rất nhiều bùa chú được dùng chung mà không phân biệt môn phái. Nhưng nếu chú muốn học những thứ khác thì không được, hiện tại con còn quá ít kinh nghiệm, không thể thu nhận đồ đệ, nhưng nếu là sư phụ con thì có thể được.”
Nói đến đây, tròng mắt Tô Khả Khả đảo qua lại vài vòng, cong cong mắt cười nói, “Đến lúc đó chú phải gọi con đại sư tỷ nha!”
Tần Mặc Sâm cười nhẹ một tiếng, “Vậy chú sẽ suy nghĩ một chút, trở về sẽ trả lời con.”
“Chú nhất định là rất có thiên phú, cứ suy nghĩ kĩ một chút nha ~”
Trợ lý Ngô đứng một bên lộ ra nụ cười như mẹ hiền, cảm thấy cô gái thật là một cô gái đáng yêu.
Tuy rằng động tác vẽ bùa của Tô Khả Khả thoạt nhìn rất chuyên nghiệp, Trần Ngọc Quyên vẫn cảm thấy có chút không đáng tin, thì thầm nói: “ Mấy thứ này chú thấy trên TV nhiều lắm rồi, đều là mấy loại đạo cụ lừa người, sao có thể đối phó được ma quỷ.”
Từ trong lời nói Tô Khả Khả nghe ra địch ý của cô đã giảm đi một ít, cũng không còn nóng nảy như trước nữa.
Hiện tại các thầy phong thuỷ đã sớm không còn được như trước, từ rất lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-mang-nguoi-thieu-ta/1190806/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.