Đình Lâm nghe tôi hỏi môi nở nụ cười , đôi mắt đầy yêu thương nhìn tôi .
_ Nghi tớ thật sự thích cậu , thích cậu rất lâu rồi tại sao cậu không quan tâm đến tớ .
Nghe Đình Lâm nói tôi cảm thấy đau lòng , vì thật sự nhìn cậu ta lúc này như đứa trẻ bị bỏ rơi vậy .
_ Chỉ cần cậu nhìn tớ một lần dù chỉ một lần thôi tớ cũng rất vui .
_ Xin lỗi cậu.
Tôi cất lời của Đình Lâm cậu ấy là người tốt tôi không muốn cậu ấy phải tự làm đau mình vì tôi .
_ Cậu rất tốt sẽ tìm được người tốt hơn tớ , vì thế mong cậu quên tớ đi .
Đình Lâm nghe tôi nói tay nắm thành đấm , đôi mắt u ám nhìn tôi , lần đâu tôi thấy Đình Lâm có vẻ mặt đó .
_ Phò Đình Lâm tớ đời này chỉ thích mỗi Lâm Giai Nghi là cậu .
Thật sự cậu ta rất cố chấp , lời cậu ta vừa nói làm tôi bất ngờ cũng tức giận .
_ Cậu bị điên à nghe cho rõ đây tôi đã là người phụ nữ của người khác rồi chúng ta không hợp .
Tôi tức giận quát vào mặt Đình Lâm , nghe tôi nói thế cậu ta như không tin vào tai mình .
Tay nắm chặt vai tôi bóp mạnh .
_ Cậu làm tôi đau đấy buông ra .
_ Cậu nói xạo tớ đúng không , đừng đùa như thế nữa không vui đâu .
Tôi tức giận thật sự lấy hết sức vùng vẫy khỏi tay cậu ta .
TÁT .
Tức giận tôi tát thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-la-chong/1719460/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.