Sau khi ăn xong tôi bảo muốn ở lại nhà ba mẹ không muốn về , đứng trên ban công phòng nhìn xuống thấy xe chú lăn bánh chạy đi xa .
_ Nghi mày định làm sao .
Nó ngồi trên giường nhìn tôi đang đứng vô hồn nhìn theo bóng chiếc xe .
_ Nghi , Nghi ...
_ Hả làm sao .
Nó liếc tôi thở dài .
_ Định làm sao , mày như vậy tao lo lắm .
Tôi nhìn nó cố nở nụ cười trên môi tiến lại chỗ nó mà nói .
_ Biết làm sao bây giờ lúc chị Phương ôm chú , chú đã quên mất tao .
Nó cao mày một lúc khẽ thở dài .
_ ngủ sớm đi .
Tôi và nó đêm nay cùng nhau ngủ trong phòng tôi rất lâu rồi mới được ngủ với nó .
Sau khi xe chú chạy vào cổng nhà , chú nhìn sang chổ chị An Thi đang ngồi mà bảo .
_ Cậu vô ngủ trước đi tớ còn việc tại bệnh viện .
Chị An Thi tỏ vẻ khó xử nhìn chú như muốn nói gì đó nhưng lại thôi .
_ Về sớm nhé .
Nói xong chị An Thi xuống xe nhìn chú quay đầu xe chạy đi .
Chú lấy điện thoại nhắn tin cho chú Duy hẹn gặp mặt bảo có việc .
Rất nhanh chú chạy đến bệnh viện vào trong mấy chị y tá thấy chú tỏ vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui hỏi .
_ Bác sĩ Lâm anh muộn rồi mà sao còn đến bệnh viện .
Chú nghe hỏi thì cười trả lời mấy chị y tá rồi đi thẳng vào phòng chú Duy .
_ Tôi quên bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nho-la-chong/1719447/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.