Năm Chu Nhan bị ép gả đến đảo Dhaalu ở Susa(*) , thì cô mới có mười tám tuổi.
(Chú thích: (*) Susa là một thành phố cổ Proto-Elamite, Elam, Đế quốc Ba Tư thứ nhất, Parthian và Sasanid của Iran)
Giờ Tý nửa đêm, khi yến tiệc thịnh soạn vừa kết thúc, tất cả mọi người ở trong lều trướng vàng son rộng lớn kẻ ngả người nghiêng trên mấy chiếc bàn con, đèn ngọc kim hồ đổ đầy đất. Một nhóm đặc phái đến ban hôn từ đế đô không chống đỡ nổi quý tộc Hoắc Đồ Bộ thay nhau đến chúc rượu, đã bị rót đến say mèm từ lâu, đến thủ vệ ngoài trướng cũng lâng lâng men say, nằm ngáy khò khò.
“Bên ngoài đều uống say bí tỉ rồi hả?”. Chu Nhan ngồi trong một lều trướng bằng vàng khác, nghe tiếng mời rượu bên ngoài dần thuơ thớt đi, sau đó đứng lên, cởi bỏ bộ hỉ phục đỏ rực thêu vàng dát ngọc, vội vã thay một bộ quần áo ngắn gọn gàng khác, nói ngắn gọn một câu: “Ta phải đi đây!”.
“Quận chúa”. Thị nữ Ngọc Phi hơi lo lắng: “Hay là để Vân Man đi cùng người?”.
“Không cần, Vân Man còn phải trông chừng đại vu sư của Hoắc Đồ Bộ bên kia, tự ta đi là được!”. Nàng mở ra cái tráp do phủ Xích Vương mang tới, lấy ra một thứ: Một cây ngọc tram dài một thước, tinh xảo đặc sắc, như lưu ly bảo thụ, toàn thân trắng như tuyết, chỉ có một chút màu son trên đỉnh, chập chờn lưu động ánh sáng như mây.
Sư phụ nói cây trâm này tên là “Ngọc Cốt” – có nguồn gốc từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan/2456740/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.