“Khỏi cần”. Y quay đầu nhìn thần điện màu tím dưới chân Bạch Tháp, giọng nói bình tĩnh: “Thời điểm đưa ta vào thần miếu Cửu Nghi, trong lòng ông ấy nên rõ ràng: Từ nay về sau, đưa con này coi như không có. Mọi chuyện đến bây giờ, tất cả đều giống như ông ta mong muốn, cần gì phải vẽ rắn thêm chân chứ”.
Y đưa tay lên, thẻ ngọc trong tay hóa thành cây dù, thần điểu Trùng Minh vỗ cánh bay lên.
Đại Ti Mệnh không giữ lại, chỉ hỏi: “Vừa nãy cậu nhìn thấy cái gì trong cơ hành?”.
“Phương hướng di động của Quy Tà”. Thời Ảnh quay đầu, nhìn về phía tòa thành không ngủ ở cạnh Kính Hồ. Đúng vậy, sức mạnh ảnh hưởng đến vận mệnh Không Tang lúc này đang hướng về Diệp Thành tụ lại, nếu như lần này tới kịp, nhất định có thể tìm ra nó.
“Ở Diệp Thành?”. Đại Ti Mệnh lắc đầu: “Nhưng mà, ngay cả nó là nam hay nữ cậu cũng không biết thì tìm thế nào? Chẳng lẽ cậu định giết sạch toàn bộ Giao nhân ở Diệp Thành hay sao?”.
Nhưng thần sắc Thời Ảnh lại không hề thay đổi, thản nhiên nói: “Nếu như cần thiết, cũng chưa chắc không được”.
“…”. Đại Ti Mệnh ngẩn ra, bỗng cười khổ: “Đúng rồi. Ta thiếu chút đã quên cậu luôn không thích Giao nhân, thậm chí còn có thể nói là căm hận đúng không? Là vì chuyện mẫu thân cậu sao?”.
Ngón tay cầm cán dù hơi siết chặt, Thời Ảnh cúi đầu, dùng dù che khuất ánh mắt, giọng nói không chút gợn sóng: “Cáo từ. Đợi xử lý xong chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan/2456706/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.