Ở trong hành cung Xích vương tại Đế đô Già Lam, quản gia đang bẩm báo với Xích vương những chuyện xảy ra gần đây, mọi chuyện sắp xếp ổn thỏa rồi, cuối cùng cũng bổ sung một câu: “Xin vương gia hãy yên tâm, thuộc hạ thấy lần này quận chúa trở về thay đổi rất nhiều, thật sự đã trưởng thành rồi”. 
“Hi vọng là như thế”. Xích vương thở dài xoa huyệt thái dương: “Con bé từ nhỏ không sợ trời không sợ đất, trải qua nhiều chuyện, giờ cũng coi như trưởng thành hơn một chút.” 
“Chỉ là…” Quản gia trầm ngâm có chút bất an. 
“Sao?” Xích vương nhíu mày: “Có chuyện gì cứ việc nói thẳng”. 
“Thuộc hạ có hơi lo lắng”. Quản gia thở dài hơi phiền muộn: “Quận chúa rất quan tâm đến tiểu Giao nhân kia, tuy rằng đang ở đế đô nhưng vẫn luôn căn dặn thuộc hạ đi tìm” 
“Vậy ngươi có tìm ra không?” Xích vương nhíu mày. 
“Bẩm báo vương gia, đích thật là tìm được rồi”. Quản gia ngó trước ngó sau cúi người nhỏ giọng: “Hôm qua vừa nhận được tin từ Diệp Thành, nói có một đứa bé Giao nhân quần áo rách nát nửa đêm nửa hôm gõ cửa, cửa vừa mở đã ngất xỉu ngay trước cửa hành cung”. 
“Cái gì?” Xích vương thốt lên: “Thằng nhóc đó trở về rồi sao?”. 
“Đúng vậy! Nhóc con kia đúng là mạng lớn”. 
Quản gia không chắc chắn về thái độ của Xích vương đối với việc này thì cẩn thận lời nói, nhìn sắc mặt Xích vương: “Không biết dạo này thằng bé đó đi đâu, đại phu nói nó rất yếu, có vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan/2456536/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.