Giọng nói của y không chút nào gợn sóng, khiến cho nàng lập tức sững sờ: “Cho nên, ta cần một hoàng hậu trên danh nghĩa. Nếu còn có thể có một đứa con nối dõi trên danh nghĩa nữa, chẳng phải càng hoàn hảo hơn sao?”. Thời Ảnh ngẩng đầu, lơ đãng nhìn không trung: “Cho nên, vì sao ta không thể cưới quận chúa Tuyết Oanh được chứ? Cân nhắc tất cả mọi khía cạnh, cô ấy là lựa chọn thích hợp nhất trong số tất cả các con gái của Bạch vương, không phải sao?”.
Chu Nhan đứng đờ tại chỗ, không thể nói, thậm chí đến cả hơi thở cũng trở nên khó khăn. Y nói bình thản, ẩn chứa mệt mỏi và tuyệt vọng bên trong, khiến cho nàng lạnh người, nhưng lại không phản bác được. Đã đến mức đường cùng như vậy mà y vẫn có thể bình tĩnh như thế.
“Không!” Nàng không kiềm chế được kêu lên: “Người không thể sống như vậy cả đời đâu”.
“Vậy còn có thể như thế nào chứ? Ta chỉ có thể lựa chọn cái khá khẩm nhất trong số những lựa chọn tệ hại mà thôi”. Y nhướn lông mày lên, nhìn về phía nàng, ánh mắt cũng bình tĩnh: “Ta không có lựa chọn nào khác, bởi vì ngươi cũng không cho ta lựa chọn”.
“Con…” Toàn thân Chu Nhan lảo đảo, bỗng nhiên đau đớn đến ngã quỵ, rốt cuộc nước mắt cũng trào ra, lăn dài trên hai gò má. Toàn thân nàng bắt đầu run rẩy nhưng cũng không thể nói nên lời.
“Ngươi khóc ư?” Y nhìn thấy biểu cảm của nàng, trong mắt có chút khó hiểu: “Vì sao?”.
“Con…” Nàng nghẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan/2456509/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.