Thì ra trên đời này lòng nhân từ không thể tùy tiện bố thí, nếu không phải cô có lòng nhân từ thì làm sao cái tên ác ma Tư Thánh Nam kia có thể mặt dày mày dạn ăn của cô, uống của cô.
Mỗi ngày vì anh ta mà phải chuẩn bị tiện lợi đã vượt qua nhẫn nại của cô rồi, không nghĩ đến tới buổi tối, anh ta còn có thể không có việc gì chạy đến nhà cô vui chơi giải trí.
Nhìn lên đồng hồ treo trên vách tường đã sắp bảy giờ, cô ai oán nghĩ thầm anh ta sắp đến rồi, tuy nghĩ vậy nhưng trong lòng không hiểu sao lại sinh ra một tia hy vọng.
Hy vọng sao? Cô kinh ngạc cực, sao cô lại có cái ý tưởng quái gở này chứ? Chẳng lẽ bị anh ăn hiếp tới bị nghiện luôn rồi sao? Đó là ác ma đó nha, vậy mà trong tâm trí lại hy vọng anh đến—-mâu thuẫn nha!?
Một tiếng đập cửa cắt đứt suy nghĩ của cô, Tư Thánh Nam từ bao giờ mà có thể dùng phương thưc ôn nhu gõ cửa thế này, anh ta bị thần kinh rồi à?!
Kỉ Văn Tĩnh vội vàng tách cà phê xuống đi mở cửa.
“Anh hôm nay…… sao lại là bà?”
Cô bị giật mình, người xuất hiện ở cửa nhà cô không phải là Tư Thánh Nam mà là một phụ nữ trung niên hơn năm mươi tuổi, một đầu tóc quăn nhuộm đỏ thả ở sau lưng, trên người đang mặc một đồ Chanlel, dáng người hơi mập có chút phá huy mỹ cảm nhưng mà nhìn vào vẫn còn nhận ra mỹ mạo ngày xưa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chu-nhan-xin-ngai-dung-co-choc-toi/2039541/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.